GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 461

Cô chỉ cảm thấy một mình cậu ngồi ở đó, không nói chuyện, cũng không chơi
đùa với ai, quá nhàm chán. Thế là Trần Tiểu Hy chạy tới, vỗ vai Giang Thần
như người anh em tốt, mặt dày nói: “Giang Thần Giang Thần, họ đang nói
chuyện tớ yêu thầm cậu kìa, không biết là chuyện từ thuở nào rồi, thật chẳng
có sáng tạo gì cả.”

Giang Thần lạnh lùng liếc Trần Tiểu Hy, hơi nghiêng người về phía

trước, tránh bàn tay đang vỗ vai cậu của cô.

Tâm tình của cậu đang không được tốt, tối qua cha cậu đi xã giao về

uống say bí tỉ, mẹ cậu sống chết không chịu mở cửa cho cha cậu vào phòng,
thế là hai người cãi nhau qua cánh cửa, đập đồ loảng xoảng. Thật nực cười, đều
là người có máu mặt, đạo mạo trang nghiêm ở bên ngoài, thế nhưng cứ cãi
nhau là những lời khó nghe tuôn ra ào ào.

Trần Tiểu Hy là một người còn chưa học được cách nhìn mặt gửi lời, cô

tưởng cậu đang giận chuyện người ta xúm xụm bàn tán về họ, bèn an ủi cậu,
“Họ chỉ đùa thôi, chúng ta đơn thuần, lòng ngay dạ thẳng biết bao nhiêu.”

Giang Thần cười lạnh một tiếng, “Lòng ngay dạ thẳng chứ gì, vậy sau

này cậu đừng nhét kẹp hình trái tim vào sách tôi, đừng gấp một đống sao và
hạc giấy cho tôi nữa, nhà tôi không có chỗ để.”

Vốn dĩ Trần Tiểu Hy chạy tới nói chuyện với Giang Thần đã có vô số

con mắt nhìn chằm chằm vào họ rồi, Giang Thần vừa nói ra lời này, mọi người
đều phá lên cười rũ rượi.

Trần Tiểu Hy không biết phải giấu mặt vào đâu, miễn cưỡng nặn ra một

nụ cười, mạnh miệng nói: “Hề hề, không ổn thì thôi bỏ đi, tớ chỉ đang tập gấp
thôi, thấy nhà cậu gần nên tiện thể tặng cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.