GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 59

Trang Đông Na: Tiểu Hy, tôi yêu cô quá cơ, cảm ơn cảm ơn cảm ơn.

Tan làm Giang Thần sẽ qua đón cô, tới lúc đó anh ấy sẽ dẫn cô đi mua lễ phục,
cứ ghi hết cho anh ấy nhé.

Tôi uống một hớp trà lớn, ngón trỏ gõ trên bàn phím: Được.

Ấn phím Enter, tôi cảm thấy cả đời này mình đều làm người tốt bụng.

Hồi nhỏ cũng vậy, tôi còn nhớ hồi học tiểu học, cô chủ nhiệm mà cả lớp ghét
bị ốm, mọi người không muốn đi thăm, tôi là người duy nhất đến. Cô ấy vui
lắm, lấy hoa quả, trứng gà... trong.phòng bệnh cho tôi ăn. Cuối cùng, tôi vác
cái bụng no căng ra về, bước chân lảo đảo.

Tất thảy những điều này đều là họa do tốt bụng gây ra.

Thế là tôi cứ đờ đẫn trải qua ngày hôm đó. Khi Phó Phái chụp ảnh trở

về, nhân tiện cầm máy ảnh chụp tôi mấy bức. Khi cho lên máy tính, anh ta bảo
tôi xem. Tôi đưa mắt nhìn, chụp đẹp lắm, rất mơ hồ, rất nghệ thuật, phảng phất
khí chất của người già mất trí đi lạc đường.

Khi sắp tan ca, điện thoại của tôi đổ chuông, còn tôi đang ngồi chồm

hổm trong nhà vệ sinh. Con người tôi đây có một cái tật là cứ căng thẳng liền
chạy vào nhà vệ sinh. Năm xưa, mười lăm phút trước kỳ thi đại học, tôi còn
ngồi trong nhà vệ sinh.

Tôi xách quần lên, lấy điện thoại trong túi ra nhìn, quả nhiên là Giang

Thần. Tôi hít một hơi thật sâu, rồi bỗng nhiên phát hiện nơi đây quả thực
không phải là nơi thích hợp để hít sâu, thế là tôi đành phải bịt mũi nói, “A lô?”

“Tôi đây.”

“Tôi biết”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.