GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 597

Giờ Trần Tiểu Hy mới hiểu, cô tỏ vẻ thấu hiểu lòng người đề nghị:

“Vậy anh đến phòng sách ngủ đi, anh nghỉ ngơi sớm đi nhé, đừng để mẹ con
em làm ồn.”

Giang Thần kéo chăn dưới đắp lên đầu, rầu rĩ nói câu “Thôi bỏ đi”, lật

người, đưa lưng về phía hai người họ.

Đến nay, cuối cùng Giang Thần đã ý thức được rằng, anh đã hoàn toàn

bị thất sủng trong cái nhà này.

4

Bạn nhỏ Giang Khả mới biết bò, Trần Tiểu Hy đã quyết định đợi cô bé

lớn hơn một chút sẽ đưa cô bé đi học đàn dương cầm. Hồi nhỏ bị ép đi học
đàn, Giang Thần cảm thấy vô cùng khổ sở, mỗi dịp lễ tết còn bị phụ huynh lôi
ra ngoài biểu diễn, nên anh cảm thấy để con gái cứ mặc sức chơi đùa, trưởng
thành tự nhiên là được.

Trần Tiểu Hy hiếm khi kiên quyết một lần, thậm chí đã bắt đầu để dành

tiền mua đàn dương cầm.

Giang Thần bày tỏ, trước khi em tiết kiệm tiền mua đàn, có phải là nên

cân nhắc xem nhà chúng ta có chỗ để đàn hay không? Trần Tiểu Hy bày tỏ,
dọn phòng sách của anh đi, để đàn vào đó!

Vốn chỉ là thảo luận, một hôm về nhà, Giang Thần thấy Trần Tiểu Hy

đã cầm một chiếc thước cuộn đo đi đo lại trong phòng sách, còn bàn sách của
hai người đã được bê ra ngoài cửa.

Giang Thần thử nói lý với cô, ví dụ chưa chắc Giang Khả đã có hứng

thú với đàn dương cầm, ví dụ Giang Khả còn nhỏ không cần phải sốt sắng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.