GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP
CỦA CHÚNG TA
Triệu Kiền Kiền
www.dtv-ebook.com
Chương 36
Ngày trước, mỗi khi tiết tiếng Anh có bài tập viết thư, ở các lớp sẽ
xuất hiện vô số bài được mở đầu bằng câu: "How time files" (Thời gian
thấm thoát thoi đưa). Câu tiếng Anh được sử dụng tràn lan này đúng là rất
có tính hình tượng. Chớp mắt, ba ngày nữa Cố Vị Dịch phải đi rồi. Hai hôm
nay, Mạt Mạt không dám nhìn thẳng Cố Vị Dịch bởi mỗi lần ánh mắt hai
người chạm nhau, cô sẽ không kìm được mà rơi lệ.
Mạt Mạt ngồi yên lặng trên sàn nhà, lấy từng bộ quần áo xếp trong
vali hành lý ra, sau đó lại đặt vào , chỉ sợ sót mấy thứ gì quên không xếp
vào cho anh. Mấy ngày nay, không biết cô đã lặp đi lặp lại hành động này
bao nhiêu lần rồi. Tâm trạng này giống hệt như thời đại học, mỗi lần được
nghỉ về nhà hay từ nhà quay lại trường, trước khi ra khỏi cửa lúc nào cũng
có cảm giác mình quên gì đó, vừa bất an, vừa sợ hãi.
Cố Vị Dịch ngồi tựa vào giường lật sách, mấy lần định nói gì đó
nhưng không thành lời. Mãi tới khi Tư Đồ Mạt một lần nữa kéo khóa vali,
anh mới đặt sách xuống, nói: "Tư Đồ Mạt, qua đây."
Mạt Mạt đứng dậy, kéo vali gọn vào một góc phòng, đầu cúi gằm ngồi
xuống cuối giường.
"Em ngồi xa như thế, chúng ta phải dùng bồ câu đưa thư sao?" Cố Vị
Dịch bực bội nói.