GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 300

hành lý, cả lớp chẳng được mấy người tỉnh táo. Cũng may Mạt Mạt là một
trong số những người tỉnh táo đó, nếu không sẽ không nhận được cuộc điện
thoại kiểm tra của Cố Vị Dịch vào sáng sớm, về nhà nhất định sẽ bị nghe
anh càu nhàu đến đinh tai nhức óc.

Về tới phòng ký túc, mọi người ngủ liền một mạch. Mãi tới hơn hai

giờ chiều, lớp trưởng tới gõ cửa gọi đi tham gia lễ tốt nghiệp, họ mới lồm
cồm bò dậy, thay quần áo đi đến hội trường.

Tới gipừ Mạt Mạt mới phát hiện ra mình đi cả dép lê của Đàn Chị tới

tham gia lễ tốt nghiệp. Cô vốn vô cùng vui vẻ khi nhìn xuóng đôi chân của
mình, nhưng theo chương trình đã lên sẵn của buổi lễ, ca khúc truyền thống
của trường cất lên. Giai điệu quen thuộc ấy bỗng khiến lòng cô chua xót
nghẹn ngào. Sau khi tuyên thệ tốt nghiệp, cô mới nghiêm túc nhận ra cuộc
đời sinh viên của mình từ đây đã hoàn toàn kết thúc.

Sau khi tham dự lễ tốt nghiệp, mọi người đều bận rộn thu dọn hành lý.

Mạt Mạt tìm thấy hai cuốn Sổ tay nhập học cho tân sinh viên và Hướng dẫn
nội quy nhà trường, vậy mà đã là những thứ thuộc về quá khứ rồi.

Ngày hôm sau, mới sáng sớm, Đàn Chị đã chuồn đi rồi. Mọi người

mắt nhắm mắt mở ôm tạm biệt cô nàng sau đó ngủ tiếp. Buổi chiều, Cố Vị
Dịch lái một chiếc Van tới đón Mạt Mạt. Cô ôm Mộng Lộ cùng Vương San,
chào tạm biệt xong còn quay lại nhìn tòa ký túc xá cổ kính kia một lần nữa
rồi mới lên xe rời đi.

Ngồi trên xe, nhìn những khung cảnh quen thuộc dần trôi qua ngoài

khung cửa, cô lấy điện thoại ra gọi cho Đàn Chị nhưng đột nhiên cảm thấy
không sao cất thành lời. Đầu bên kia, Đàn Chị cũng chẳng nói tiếng nào, tới
khi không kìm nén được nữa, tiếng khóc truyền qua loa điện thoại, Mạt Mạt
không thể không cúp máy, nhìn ra ngoài khung cửa sổ rơi lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.