GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 299

Mộng Lộ cười nham hiểm, "Phải giống như tình yêu nhà mình ấy, lần

nào cũng gọi mình là bảo bối nhỏ, sau đó nói anh yêu em."

Mạt Mạt tặng cho cô nàng một biểu cảm buồn nôn đến không thể buồn

nôn hơn, sau đó đi tới lôi kéo Đàn Chị đang ôm chặt micro không chịu
buông kia ra nói chuyện.

Đàn Chị vừa bị giằng mất micro đương nhiên không thể tập trung trò

chuyện được, vừa lắc hông vừa gật gù hát theo bạn bè. Sau đó cô nàng
quay sang cầu xin Mạt Mạt, "Để mình ra hát đi mà."

"Không được, cậu với Mộng Lộ đã thay phiên nhau hát suốt một tiếng

đồng hồ rồi. Phải để cho mọi người chạm vào cái micro với chứ. Nếu
không họ sẽ căm hận phòng ký túc chúng ta lắm đấy."

Mấy cô gái còn đang bàn bạc với nhau thì Vương San say khướt từ

một góc khác xông tới, gọi to: "Tư Đồ Mạt, Tư Đồ Mạt."

Mạt Mạt đỡ lấy cô nàng, "Sao thế? Mình ở đây."

Vương San xoa đầu cô như với một con chó nhỏ, "Mạt Mạt à, Phó

Phái rất thích, rất thích cậu đấy."

"Cậu uống say rồi."

"Mạt Mạt à, cậu giúp mình... nói với Phó Phái...nói với anh ta rằng

anh ta là một tên khốn. Còn nữa, xin...xin lỗi."

Mạt Mạt, Mộng Lộ và Đàn Chị, ba người quay sang nhìn nhau, đúng

là rượu vào lời ra.

Thời gian còn lại trôi qua vô cùng trầm lắng. Vương San nằm gối đầu

lên đùi Mạt Mạt khóc lóc xong lăn ra ngủ. Ba người các cô phân công hành
động, chia nhau đấu rượu với đám con trai trong lớp. Hôm sau dọn dẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.