GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP
CỦA CHÚNG TA
Triệu Kiền Kiền
www.dtv-ebook.com
Chương 2
Đống sách mà Tư Đồ Mạt mượn từ thư viện về, đại khái mỗi cuốn mới
chỉ lật tới trang thứ hai đã phải mang trả lại rồi. Bởi vì trong thời kỳ làm
luận văn này, mọi người ai cũng phải xếp hàng mượn sách, mà từ xưa tới
nay cô luôn là một người biết suy nghĩ cho người khác. Đương nhiên còn
một nguyên nhân khác nữa, đó là cô đọc nhưng không hiểu nổi.
Trên đường từ thư viện trở về, Mạt Mạt đang tán gẫu với mấy cô bạn
cùng phòng thì điện thoại đổ chuông. Người gọi tới là cái tên Phó Phái âm
hồn bất tán. Mấy hôm nay ngày nào cậu ta cũng gọi điện nhắc nhở cô
không được quên việc chụp ảnh kỷ yếu.
- A lô! (ngữ khí của cô không thân thiện chút nào) Tôi biết rồi, thứ
Sáu chứ gì? Tôi nhất định sẽ tới."
- He he, tôi chỉ sợ cậu quên mất thôi. Liệu cậu có mua hoa cho tôi
không?
- Không - Hoa đắt như thế, việc gì cô phải mua? Tới lúc đó nhất định
sẽ có cả đám nữ sinh đàn em ôm lòng si mê tranh nhau tặng hoa cho cậu ta.
Với cái vẻ ngoài phong lưu đa tình ấy, cậu ta còn sợ không ai tặng hoa cơ
đấy?
- Sao lại thế? Tôi tốt nghiệp mà cậu cũng không thèm tặng hoa cho tôi
à? - giọng Phó Phái còn mang theo chút kiêu ngạo.