GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 128

"Cô đợi ở ngoài này bao lâu rồi?" Cố Vị Dịch vừa mở cửa vừa hỏi.

Mạt Mạt nhìn đồng hồ đeo tay, "Bảy giờ tôi tan làm, chắc hơn hai

tiếng rồi."

"Ăn gì chưa?" Cố Vị Dịch đi về phía nhà bếp.

Mạt Mạt đổ người lên sofa, "Ăn rồi. Hôm nay tôi đúng là xui xẻo,

ngày đầu tiên đi làm đã phải trông thấy gian tình."

Cố Vị Dịch bưng một cốc trà từ bếp ra, đưa đến bên tay Mạt Mạt. Mạt

Mạt tự nhiên nhận lấy, "Pha cho tôi đấy à?"

Anh trừng mắt, "Uống nhanh lên." Vừa nãy, khi đỡ cô anh phát hiện

tay cô đã lạnh cóng hết cả. Thời tiết mấy ngày đầu xuân rất dễ khiến người
ta bị cảm cúm. Cô cứ ngốc nghếch ngồi chờ ngoài cửa như thế, nếu anh về
muộn hơn thì phải làm sao?

Mạt Mạt vô cùng cảm kích, bưng cốc hít một hơi thật sâu hương trà

thơm ngát. Sau đó cô cẩn thận ôm lấy cốc trà, bàn tay bao bọc quanh cốc
trà như thể một con đường bao quanh hồ nước vàng óng ánh. Hơi trà nóng
bốc lên làm mờ đôi mắt cô, giống như một làn sương mờ phủ trên mi.

"Uống đi chứ, ngơ ngẩn cái gì?" Cố Vị Dịch thúc giục.

Mạt Mạt khẽ nhấp một ngụm. Từng giọt trà ấm nóng lan tỏa hương

vương vấn quanh khóe môi cô, dịu dàng hòa tan vị chát nơi đầu lưỡi, đi vào
cổ họng rồi thấm xuống tận đáy lòng. Mạt Mạt nhìn mấy chữ khắc trên cốc
trà, cho dù ngắt câu ở chữ nào cũng có thể thành một câu thơ.

Trái tim này bình yên

Bình yên trong trái tim này

Trong trái tim bình yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.