GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 21

" Đi thôi, không phải cậu cần chụp anh à?" Tư Đồ Mạt khẽ nghiêng

đầu, thoát khỏi bàn tay cậu ta.

Khắp trường, ai nấy đều mặc áo cử nhân. Trên đường đi gặp rất nhiều

người, Phó Phái đều dừng lại chào hỏi, chụp với người này một bức, người
kia một bức. Xem ra từ sau khi lên đại học, các mối quan hệ của cậu ta đã
được cải thiện hơn rất nhiều, nhân duyên cũng tốt hơn. Cuối cùng, cậu ta ra
hiệu cho cô dừng lại trước mặt một nhóm nam sinh.

" Nào, để tôi giới thiệu một chút." Phó Phái vỗ tay vài cái để kêu gọi

sự chú ý của mấy anh chàng đang mải nô đùa. " Đây là Tư Đồ Mạt, bảo bối
của tôi."

Tư Đồ Mạt một tay cầm hoa, tay kia vươn tới nhéo mạnh một cái vào

eo cậu ta. Tốt xấu gì đây cũng là những tinh anh của nước nhà trong tương
lai, sao lại làm cô mất giá trước họ như vậy chứ?

" Xin chào mọi người, cứ gọi tôi là Mạt Mạt được rồi." Tư Đồ Mạt

khẽ cười, cúi đầu chào. Cô không thích bị người ta gọi cả tên lẫn họ. Bởi vì
họ kép của cô nghe có chút cổ lỗ, chẳng khác gì nữ hào kiệt nào đó trong
tiểu thuyết võ hiêpk, luôn khiến người ta có cảm giác chỉ vài giây sau, cô sẽ
thình ình xuất hiện sau lưng họ, rút kiếm thay trời hành đạo, tiêu diệt ác bá,
bảo vệ dân lành, cướp của người giàu chia cho người nghèo, đại khái là như
vậy.

" Cô chính là bảo bối Mạt Mạt mà Phó Phái đã giấu kỹ suốt bốn năm

trời đấy à?" Một anh chàng đang ngồi trên bãi cỏ, vừa đứng lên vừa phủi cỏ
bám trên quần áo, " Cậu ta miêu tả không sai chút nào, đúng là quốc sắc
thiên hương."

Mạt Mạt nhìn về phía người kia, trong đầu cô chỉ hiện lên đúng hai

chữ: Tuyệt sắc. Đôi lông mày dài rậm của anh ta khẽ chau lại, đôi mắt sâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.