GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 284

mức có ý đồ với loại tầm thường như cô. Vậy lý do không biết là gì đây?
Lát sau, cuộc đối thoại của hai nhân viên vận chuyển máy móc trong đoàn
đã nhắc nhở Mạt Mạt. Họ nói, thời tiết nóng nực thế này, lần nào về đến
nhà cũng mồ hôi mồ kê đầm đìa, hôi chết đi được. Mạt Mạt bấy giờ mới ý
thức được, tự ngửi lại chính mình. Ôi...có lẽ cô biết nguyên nhân là gì rồi.
Bình thường Mạt Mạt không bao giờ dùng nước hoa. Những lúc nóng nực,
cô toát mồ hôi nhiều, lại đứng quá gần, nên chắc đã khiến ngôi sao lớn họ
Lâm khó chịu rồi. Anh ta không còn cách nào khác, phải dùng tới hạ sách
này để bảo vệ cho chất lượng hô hấp của bản thân. Nghĩ vậy, Mạt Mạt vô
cùng yên tâm nhận món quà này.

Buổi tối về nhà, Mạt Mạt kể lại cho Cố Vị Dịch nghe lập luận về lọ

nước hoa này. Sau khi nghe xong, anh không nói lời nào, cứ thế trốn trong
phòng đọc sách. Tính cách lạnh lùng kết hợp với "bác học uyên thâm" ấy
của anh, Mạt Mạt đã quen rồi. Cô chỉ cho rằng chắc anh đang tự chìm đắm
trong vấn đề quỷ quái nào đó liên quan đến khoa học mà thôi nên không
quá để tâm. Cô vô cùng háo hức xịt thử một chút nước hoa lên người. Mùi
hương này tuyệt đấy! Thế là cô tung tăng chạy đi khoe với Cố Vị Dịch.

Cố Vị Dịch cầm cuốn sách quạt quạt cho bay bớt mùi hương, nhíu

chặt mày, "Hôi chết đi được."

Mạt Mạt càng sán lại gần anh, "Anh ngửi kỹ mà xem, em còn thơm

hơn cả Hương Phi đấy."

Anh khó chịu, nghiêng đầu né tránh, "Nước hoa chỉ là một loại sản

phẩm được điều chế từ các phương thức hóa học thôi. Em vứt ngay cái loại
vớ vẩn đó đi cho anh."

Mạt Mạt không thèm để ý tới mớ lý luận khoa học đó của anh. Cô cho

rằng anh là người không biết phân biệt tốt xấu, đồng ý qua loa với anh rồi
quay về phòng, lên mạng một lúc rồi tắm rửa đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.