GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 354

Giọng nói của anh vẫn rất rầu rĩ, làn môi không ngừng miết lên vành

tai cô, ai oán nói: "Em nói qua loa cho xong chuyện để đối phó với anh à?"

Cô cười, "Anh phát hiện ra rồi à?"

Anh tức giận cắn vào tai cô. Cô cười, né tránh xin tha: "Nhột quá! Em

sai rồi!"

Anh cắn một hồi, dần dần lại chuyển thành hôn, không ngừng quấn

quýt lấy cô, nhưng đến cuối cùng vẫn dừng lại, nằm đè lên cô thở dốc.

Mạt Mạt thấy anh đột nhiên dừng lại thì không hiểu, cũng không có

mặt mũi nào hỏi, đành huých vào thân thể đang đè nặng lên người cô, nói:
"Nặng chết đi được."

Anh nhẹ nhàng chống tay đẩy cao người, nhưng vẫn ở trên cô, đôi mắt

nóng bỏng nhìn thẳng vào cô, giọng vô cùng trầm thấp: "Anh xin lỗi, gả
cho anh đi."

Lời xin lỗi không đâu vào đâu này khiến Mạt Mạt sững sờ. Cô chợt

nhớ tới một bộ phim Hàn Quốc có tên là Xin lỗi, anh yêu em, thế là híp mắt
cười.

Tấm chân tình của Cố Vị Dịch vừa mới được nhật nguyệt chứng giám,

thế mà người nào đó cứ như đàn gảy tai trâu. Anh rất buồn phiền, rất tức
giận, vì thế lại hôn khiến cô muốn ngạt thở. Mãi tới khi Tư Đồ Mạt vội vã
cầu xin, "Gả, gả, gả, anh muốn em gả cho anh lúc nào thì em sẽ gả cho anh
lúc đó."

Sau đó, Mạt Mạt gối đầu lên cánh tay anh ngủ ngon lành. Trong lúc

mơ màng, cô nghe thấy anh rì rầm lải nhải cái gì mà từ nay về sau sẽ không
bao giờ để cho cô uống thuốc tránh thai nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.