GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 370

Mấy hôm vừa rồi ở Mỹ, mặc dù hai người luôn quấn lấy nhau, nhưng

anh vẫn phải đi học, vẫn phải viết báo cáo, cô chưa được chiếm dụng anh
trọn vẹn lấy một ngày. Càng nghĩ càng cảm thấy tuần trăng mật của mình
sao buồn tủi oan ức đến thế.

Cố Vị Dịch cầm tay cô, nói: "Đi gặp bố mẹ hai bên."

Mạt Mạt sửng sốt, "Không phải chứ? Bố mẹ anh thì em không biết,

nhưng bố mẹ em ở ngàn dặm xa xôi, sao gặp được?"

Anh vỗ vào đầu cô, nói: "Thế giới này vẫn còn một phương tiện giao

thông có tên là máy bay. Nếu anh nhớ không lầm thì hôm qua em vừa mới
ngồi đấy."

Cô cuống lên, túm lấy anh nói: "Không được đâu. Bố mẹ em mà biết

em kết hôn kiểu tiền trảm hậu tấu thế này, chắc em bị đánh cho thừa sống
thiếu chết mất. Nếu anh muốn gặp bố mẹ em thì phải bước qua xác em
trước đã."

Anh trừng mắt một hồi lâu mới thỏa hiệp: "Thế thì gặp bố mẹ anh đã."

Mạt Mạt vừa định gật đầu, nhưng nghĩ kỹ lại thấy không đúng, "Anh

tưởng em ngốc lắm à? Mẹ anh biết chuyện rồi chẳng lẽ mẹ em lại không
biết? Chẳng phải em vẫn bị đánh cho thừa sống thiếu chết hay sao? Nếu
thật sự anh muốn đổi một cô dâu khác thì cứ nói thẳng ra, chúng ta dễ hợp
dễ tan. Đừng gây ra tai nạn chết người."

Cố Vị Dịch bực bội nói: "Thế em định để anh làm ông chồng giấu mặt

à?"

Mạt Mạt gật đầu, "Anh phải nhớ, bây giờ anh vẫn chưa chủ động về

kinh tế, anh là một sinh viên nghèo. Anh không làm đại gia giấu mặt được
đâu, chỉ làm ông xã giấu mặt thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.