GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 394

liên lạc với Tư Đồ Mạt nhưng cô ấy đã tắt máy. Thế nên chúng tôi cũng
giống như tất cả mọi người, không có cách nào liên lạc với cô ấy."

Cả một đoạn dài này anh ta nói lưu loát như nước chảy, mặt không

biến sắc, không hổ là người lăn lộn trong giới giải trí bao năm nay.

Xem xong tin tức, Phó Phái lạnh lùng nói: "Cố Vị Dịch, cậu có tình

địch rồi. Nhìn người ta đi, bảo vệ che chở cho người phụ nữ của cậu một
cách khéo léo uyển chuyển biết bao nhiêu."

Cố Vị Dịch chẳng buồn tiếp chuyện.

Mạt Mạt tìm điện thoại mãi mới thấy, hóa ra hết pin rồi. Cô trừng mắt

với Cố Vị Dịch, "Anh thấy chưa, bị mấy cuộc điện thoại đò mạng của anh
tối qua làm hết cả pin rồi."

Cố Vị Dịch hừ mũi, "Không nhận được điện thoại của anh ta, em thấy

mất mát lắm à?"

Mạt Mạt hừ mũi theo, "Ừm đấy, mất mát lắm đấy, sao nào?"

Phó Phái ngồi một bên trợn tròn mắt, "Hai người lát nữa hãy chí chóe

có được không? Bây giờ nghĩ cách gì đi chứ, lỡ phóng viên tìm tới tận đây
thì sao?"

Cố Vị Dịch nói như không có chuyện gì, "Cùng anh qua Mỹ đi, nhân

tiện tránh phong ba bão táp luôn."

Phó Phái nói: "Thế nếu Mạt Mạt muốn đòi lại công bằng thì sao? Đây

cũng coi như một cơ hội tốt còn gì, chưa biết chừng cô ấy còn nổi tiếng
trong vòng một nốt nhạc, trở thành ngôi sao mới của ngành quảng cáo ấy
chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.