GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 405

Trần Tiểu Hy chớp chớp đôi mắt to tròn đầy ngưỡng mộ, nói: "Ôi,

ngưỡng mộ hai người quá. Hai người làm sao có thể được như thế?"

Mạt Mạt nhăn mặt nói: "Đấy là do chị khoan dung đại lượng. Nếu

không, với hành vi khốn nạn như cậu ta, vốn phải ngồi tù từ lâu rồi."

Hiếm khi Trần Tiểu Hy không truy hỏi gì, chỉ đột nhiên trở nên đa sầu

đa cảm: "Em thật sự ngưỡng mộ hai người đấy. Nếu em và anh ấy có thể
trở lại làm bạn bè thì tốt biết mấy. Ít nhất em còn có thể được nhìn thấy anh
ấy thường xuyên. Không như bây giờ, anh ấy ghét em, em cũng không dám
tới tìm anh ấy. Mấy hôm trước, bọn em vô tình gặp nhau, anh ấy lạnh lùng
lắm, còn bắt em giới thiệu bạn gái cho nữa."

Mạt Mạt suy nghĩ một lát rồi buông một câu vô cùng lý trí, "Thật ra,

có thể trở lại làm bạn, đa phần là bởi vì tình yêu chưa thật sự sâu đậm. Bọn
em đã yêu nhau sâu đậm rồi thì không thể làm bạn bè được nữa đâu."

Đột nhiên, Trần Tiểu Hy trợn tròn mắt, nằm bò ra bàn không buồn

động đậy. Mạt Mạt chẳng hiểu sao, "Trần Tiểu Hy, em làm gì thế?"

Trần Tiểu Hy thấp giọng: "Đừng gọi em."

Mạt Mạt cảm thấy kỳ lạ, nhìn ngó xung quanh một vòng, cũng thấp

giọng theo: "Sao thế?"

"Bạn trai cũ..." Giọng nói lí nhí, rầu rĩ của Trần Tiểu Hy vọng ra từ

dưới cánh tay cô nàng.

Mạt Mạt vừa nghe thấy đã phấn chấn hẳn lên, vô cùng hào hứng hỏi:

"Ai? Là ai?"

Trần Tiểu Hy hơi ngẩng đầu, lấy tay che mặt, nói: "Xin chị đấy, đừng

có quay ngang quay ngửa cho người ta chú ý nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.