GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 422

Đêm khuya thanh vắng, ánh đèn vàng hắt qua khung cửa sổ, một đôi

nam nữ mỗi người ngồi một đầu bàn ăn, một người cúi đầu ăn mỳ, một
người ngủ gật.

Sáng sớm hôm sau, Mạt Mạt bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Để

không làm ồn tới Cố Vị Dịch, cô bò dậy, cầm điện thoại rồi lao nhanh ra
bên ngoài nghe máy.

Điện thoại vừa kết nối đã nghe thấy giọng Phó Phái hét ở đầu bên kia,

"Tư Đồ Mạt, cậu xem bây giờ là mấy giờ rồi? Cậu còn mặt mũi mà nhận
lương của tôi à?"

Mạt Mạt nhìn đồng hồ ngoài phòng khách, ôi mẹ ơi, hơn mười giờ rồi.

Cô cười khan mấy tiếng, "Xin lỗi nhé, tôi ngủ quên mất. Bây giờ tôi đi

làm ngay đây."

Mạt Mạt giơ đầu ra nghe Phó Phái lải nhải vài câu sau đó cúp điện

thoại. Cô vừa quay người đã bị Cố Vị Dịch ôm gọn trong lòng. Cô giật
mình, đánh rơi cả điện thoại.

Mạt Mạt tức giận vô cùng, giơ nắm tay lên đấm thùm thụp, mãi tới khi

Cố Vị Dịch kêu la oai oái, "Được rồi, được rồi, anh giúp em nhặt điện thoại
lên còn chưa đủ à?"

Anh buông lỏng vòng tay, cúi xuống nhặt điện thoại. Cô thấy anh

khom lưng, tư thế vô cùng tuyệt mỹ, bèn đá vào chân anh, sau đó chạy
thẳng vào phòng.

Cố Vị Dịch loạng choạng đuổi theo cô.

Mạt Mạt vừa vào đến trong phòng đã nhanh đóng cửa, khóa trái lại.

Sau đó cô nghe Cố Vị Dịch vừa la hét ầm ĩ vừa đập tay vào cửa, còn mình
thong thả đi thay quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.