GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 423

Hồi lâu sau, Mạt Mạt áp sát vào cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài

mới yên tâm mở cửa.

Cố Vị Dịch khoanh tay tựa vào tường, lạnh lùng nói: "Tư Đồ Mạt, có

bản lĩnh thì em vĩnh viễn đừng có ra ngoài."

Mạt Mạt đứng trong phòng bĩu môi, "Em không thèm ra đấy."

Thế là hai con người vô vị này, một người ở ngoài, một người ở trong

thi gan với nhau, mãi tới khi chiếc điện thoại của Mạt Mạt trong tay Cố Vị
Dịch đổ chuông. Anh nhìn màn hình, không chút do dự bắt máy: "A lô."

"A lô?" Phó Phái nghi hoặc một lát rồi mới hỏi, "Cố Vị Dịch?"

"Ừm."

"Về khi nào thế?"

"Đêm qua."

"Thế à. Được nghỉ bao lâu?"

"Tầm một tháng."

"Ra thế. Rảnh rỗi cùng đi ăn nhé! Làm tiệc tẩy trần cho cậu. Có điều

bây giờ để Mạt Mạt nghe điện thoại trước đã, tôi có chuyện muốn tìm cô
ấy."

"Đợi chút." Cố Vị Dịch gõ cửa, "Tư Đồ Mạt?"

Giọng nói của Mạt Mạt truyền qua cánh cửa, "Anh không cần gọi. Có

thế nào em cũng không ra ngoài đâu."

Cố Vị Dịch cố nhịn cười, nói: "Điện thoại của em."

Mạt Mạt "hừ" một tiếng, "Anh tưởng em ngốc à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.