GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 477

quặc, vì sao thái độ của Cố Vị Dịch đối với Từ Tiệp Nhi lại lạnh lùng bình
thản như vậy, lãnh đạm tới mức khiến cô cảm thấy bất an. Chẳng lẽ vì quá
để ý, quá quan tâm nên mới phải cố tỏ ra vô tình như thế sao?

Cũng may Mạt Mạt không phải là người thích suy nghĩ lung tung. Sau

khi Từ Tiệp Nhi chào tạm biệt hai người họ ở bên dưới khu nhà, lái chiếc
siêu xe đỏ rực rời đi, Mạt Mạt đã quên luôn cảm giác lo lắng bất an khi nãy,
yên tâm ở nhà cùng Cố Vị Dịch chơi trò oẳn tù tì, ai thua phải đi nấu cơm.

Cố Vị Dịch luôn là người thắng, cho dù Mạt Mạt chơi ăn gian tới

nhường nào, từ chơi một ván chuyển thành chơi ba ván, ai được hai thì
thắng, sau đó sửa thành năm ván thắng ba, rồi bảy ván thắng năm, số mệnh
vẫn không hề thay đổi.

Dám chơi dám chịu chính là lúc không ai nhường bạn nữa, bạn mới

phải nghiến răng chấp nhận gánh vác sự ngoan cố bướng bỉnh của mình.

Tuy nhiên Mạt Mạt chẳng cần. Cô có thể ăn vạ, bất chấp thủ đoạn. Cô

có thể mặt dày nói: "Em mặc kệ, anh đi nấu cơm đi, em mệt lắm, ai bảo lúc
nãy ở trên xe anh không cho em ngủ, cho nên anh đi nấu cơm, đi nấu cơm,
đi nấu cơm."

Cố Vị Dịch không thèm nói gì, Tư Đồ Mạt rụt vào trong tay áo, huơ

huơ nói: "Đi mà, đi mà, đi mà, anh đi nấu cơm đi mà."

"Em cởi áo khoác của anh ra, đi nấu cơm đi."

Mạt Mạt túm chặt lấy vạt áo, "Không cởi, không cởi, anh mà bắt em đi

nấu cơm em sẽ đem áo khoác của anh ra làm tạp dề."

Cố Vị Dịch bày ra tư thế chuẩn bị đánh cô, cô còn ưỡn ngực nói: "Tới

đây, đánh chết em cho rồi, có đánh chết em cũng không đi nấu cơm đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.