GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 545

Mạt Mạt ra khỏi phòng nhận điện thoại. Từ sau khi Cố Vị Dịch đi Mỹ,

ngày nào anh cũng gọi về. Có lần cô thấy phiền phức quá, bèn nói với anh
rằng điện thoại có rất nhiều tia bức xạ, anh ngày nào cũng gọi như thế
không sợ cô sẽ sinh ra quái thai sao. Thế là ngày hôm sau, trong nhà xuất
hiện một "cỗ máy", hơn nữa, vì sợ ảnh hưởng cô nghỉ ngơi, "cỗ máy" đó
không đặt ở trong phòng cô. Vậy nên, mỗi lần nghe điện thoại, cô lại phải
đi từ phòng ngủ ra ngoài phòng khách.

"A lô, chuyện gì thế?" Mạt Mạt bực bội nói. Anh dám làm gián đoạn

cuộc trò chuyện giữa cô và con.

"Bà xã, đừng dùng thái độ ác nghiệt như thế để đối xử với bố đứa trẻ

chứ." Giọng nói của anh nghe có vẻ như đang rất vui sướng.

"Hôm nay con anh đạp em đấy." Mạt Mạt bịa chuyện. Cô biết anh

luôn cảm thấy tiếc nuối khi không thể ở bên cô, vì thế thi thoảng cô sẽ bịa
ra vài câu chuyện thật ấm áp để cho anh phải đố kỵ tới phát điên.

Quả nhiên, Cố Vị Dịch yên lặng một lúc lâu, mới nói: "Ngày mai anh

sẽ về."

Mạt Mạt trợn tròn mắt, "Em chỉ đùa anh thôi. Đại ca à, đừng có hở ra

là đòi về nước như thế. Em biết anh rất yêu em rồi."

Lại một hồi yên lặng. Một lúc sau anh mới nói:"Tư Đồ Mạt, anh biết

trình độ ảo tưởng của em từ trước tới nay luôn rất tốt, nhưng kỳ nghỉ của
anh tới rồi, cũng phải cho anh về chứ."

Mạt Mạt thẹn quá hóa giận, "Ngay bây giờ anh phải nói với em mười

câu "Anh yêu em"! Nếu không em sẽ lập tức khóc cho anh xem."

Sau khi mang thai, Mạt Mạt đã luyện được kỹ năng muốn khóc lúc

nào là có thể khóc ngay lúc ấy, nói là tới luôn. Cô có thể khóc tới xe ruột xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.