GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 70

được công khai. Bước đầu tiên trong chiến dịch công khai ấy chính là thông
báo với Mạt Mạt.

Thế là, vào một buổi tối mây đen gió thổi, Vương San bẽn lẽn đứng

trước đầu giường Mạt Mạt, nói: "Mạt Mạt, mình có chuyện muốn nói với
cậu."

"Nói đi." Mạt Mạt tay cầm bông tăm khẽ chọc vào vết thương đang

đóng vảy. Mấy ngày nay đúng là ngứa chết đi được, nhưng không được gãi.

"Mình... mình và Phó Phái đang yêu nhau." Vương San thấp giọng

nói.

"Ồ, thật sao? Chúc mừng." Mạt Mạt khẽ nhíu mày, vừa rồi chọc mạnh

tay quá, tăm bông chạm cả vào miệng vết thương.

"Cậu... cậu không sao chứ?" Vương San hỏi.

"Mình? Mình có thể có chuyện gì?" Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn cô ấy,

"Ngược lại là cậu đấy. Cậu phải cẩn thận một chút."

"He he, anh ấy đối xử với mình rất tốt." Vương San khẽ vặn góc áo,

"Cậu không để ý là được rồi."

"Sao mình phải để ý? Nói thật nhé, cậu đừng để cậu ta bắt nạt."

"Không đâu, anh ấy thật sự rất tốt với mình." Vương San vừa nói, vừa

nhảy chân sáo quay đi, cứ như thể kiếp nông nô vừa được thăng cấp lên
thành địa chủ.

Mạt Mạt nhìn theo bóng lưng vui vẻ của cô nàng, khẽ lắc đầu. Cũng

chỉ tại Phó Phái kia có vẻ người cứ như người mẫu ấy, nên không biết đã có
bao nhiêu cô gái lầm tưởng rằng cậu ta là người lương thiện. Cho dù cậu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.