GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 71

có cho họ uống thuốc độc đi chăng nữa, có lẽ họ vẫn sẽ vô cùng vui vẻ mà
uống, lại còn rất biết ơn cậu ta là đằng khác.

Mạt Mạt vốn định lấy tăm bông xoa dịu vết ngứa ở chân một lúc rồi đi

ngủ, bị Vương San quấy rầy như vậy liền cảm thấy đói. Cô nằm trên
giường mà dạ dày cứ kêu "òng ọc" mãi không thôi. Con gái đa phần đều
muốn giảm béo, thế nên Tư Đồ Mạt quyết định cố nhịn. Mười phút sau,
Mộng Lộ đi hẹn hò về mang theo hai hộp mỳ xào, định chiêu đãi Đàn Chị
và Mạt Mạt.

Mạt Mạt từ trên giường bò xuống, nhanh chóng ăn hết một hộp mỳ,

sau đó lại nhìn chằm chằm vào hộp còn lại, nói: "Lộ Lộ à, Đàn Chị chắc đi
ăn với bạn trai rồi. Hộp mỳ này để lâu không ngon đâu."

"Ừ, cậu cứ ăn đi. Đúng là hết thuốc chữa." Mộng Lộ trợn trừng mắt.

Mạt Mạt vui vẻ reo lên, bắt đầu xử lý hộp mỳ còn lại. Cô đang ăn

ngon lành thì điện thoại đổ chuông. Liếc mắt nhìn qua, là Phó Phái gọi, cô
nhấn từ chối rồi tiếp tục ăn.

Điện thoại lại đổ chuông, cô lại nhấn từ chối, nó lại tiếp tục đổ

chuông, cô lại tiếp tục nhấn từ chối... Cứ liên tiếp ba lần, Mạt Mạt bắt đầu
bực mình. Một tay cô gắp mỳ cho vào miệng, tay kia cầm điện thoại định
tắt máy, không ngờ lần này là số máy nhà cô. Cô vội vàng nuốt trôi miếng
mỳ đang còn dang dở, sau đó bắt máy.

"Mạt Mạt." Giọng nói của mẹ truyền tới qua điện thoại.

"Mẹ, sao muộn thế này còn gọi điện thoại cho con?"

"Mạt Mạt à, là thế này, mẹ có một người bạn, con của dì ấy đang học

đại học ở cùng một thành phố với con."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.