GULLIVER DU KÝ 2: PHIÊU LƯU ĐẾN NƯỚC NHẬT BẢN - Trang 99

kiều mạch đựng trong một cái bát gỗ đến. Tôi mới đem rang qua kiều mạch
trên bếp sau đó đem xát cho chúng tróc hết vỏ. Tôi tiếp tục nghiền hạt kiều
mạch giữa hai hòn đá thành bột, hòa nước và làm thành bột nhão, đem
nướng trên bếp và ăn nóng cùng với sữa. Thoạt tiên món ăn rất phổ biến ở
nhiều nước châu Âu này đối với tôi thật chẳng ngon lành chút nào. Nhưng
dần dần tôi đã quen với nó. Hơn nữa trong chuyến du lịch lần này tôi đã
phải nhiều lần bằng lòng với món ăn thô lậu nhất và rốt cuộc tôi tin rằng dù
có thế nào đi chăng nữa con người cũng cần phải sống.

Sự thật, đôi khi tôi cũng bắt được bằng bẫy làm từ tóc của Yahoo, một

con thỏ hoặc một con chim nào đó; đôi khi tôi tìm được các thứ cỏ ăn được
mà tôi nấu và ăn chúng dưới dạng gia vị vào món bánh nướng của tôi; thỉnh
thoảng tôi tự làm bơ cho mình và uống nước sữa trong.

Thoạt đầu tôi rất khổ sở khi thiếu muối nhưng rồi tôi nhanh chóng làm

quen với tình trạng này.

Xưa kia muối chỉ được sử dụng trong các bữa tiệc lớn để kích thích việc

uống; dần dần mọi người mọi nơi quen dùng nó. Chính chúng ta cũng
chẳng biết một loài động vật nào mà lại thích ăn muối. Bất luận thế nào đi
nữa tôi cũng cần nói thêm rằng dù có hoàn toàn thiếu muối, dù thức ăn có
thô lậu và nghèo nàn nhưng trong suốt thời gian tôi lưu lại trên đảo tôi chưa
bao giờ bị ốm.

Lúc trời bắt đầu tối Ngựa-chủ nhân bố trí cho tôi một căn nhà đặc biệt

cách nhà chủ nhân chừng sáu yard và tách biệt với chuồng Yahoo. Tôi tìm ở
đó một ít rơm, trải áo khoác lên và ngủ rất say. Chẳng bao lâu sau tôi đã bố
trí chỗ ở tiện nghi hơn mà độc giả sẽ biết trong câu chuyện kể chi tiết cuộc
sống của tôi trên đất nước này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.