GULLIVER DU KÝ - Trang 121

hai trăm yard[3] và nhận thấy vật thể to lớn ấy gần như hạ thẳng đứng
xuống phía dưới. Tôi dùng ống kính viễn vọng quan sát và có thể phân biệt
rõ những người đang leo lên, leo xuống sườn của vật thể. Nhưng những
người ấy đang làm gì thì tôi không thể nào phân biệt nổi.

Tôi bắt đầu nôn nao sung sướng, và tôi lại bắt đầu có hi vọng: sự việc

tình cờ này dù sao đi nữa cũng sẽ đem lại cho tôi sự cứu thoát và tự do.
Nhưng đồng thời (chắc độc giả cũng dễ có cảm giác như thế) tôi ngạc nhiên
vô kể khi nhìn thấy vật thể đó đang liệng trong không trung, trên đó có
người ở, tựa như một hòn đảo, có thể tự điều khiển. Điều tôi quan tâm hơn
cả là hòn đảo ấy chuyển động theo hướng nào, bởi vì dường như nó dừng
lại trong không trung. Tuy nhiên sau đó mấy phút nó lại bắt đầu tiến gần lại
chỗ tôi một chút và tôi có thể quan sát nó khá chi tiết.

Rìa của hòn đảo có những hành lang rộng kéo dài, sắp xếp thành từng

bậc, cái nọ tiếp cái kia. Những bậc thang dốc nối chúng với nhau và với cái
đỉnh của hòn đảo. Ở hành lang dưới cùng có một số người đứng và ngồi,
một số trong đó đang câu cá bằng những cần câu dài, một số khác đang
đứng xem câu cá. Tôi bắt đầu vẫy vẫy mũ (mũ kia của tôi đã từ lâu không
được đội), khi hòn đảo mỗi túc một tiến đến gần hơn tới tảng đá trên đó tôi
đang đứng. Tôi liền cố kêu thật to. Sau đó vài phút tôi thấy một đám đông
trên đảo tụ tập lại và hướng về phía tôi. Một người chỉ ngón tay vào phía
tôi và hoa chân múa tay sôi nổi. Tôi hiểu họ đã nhận ra tôi, mặc dù chưa trả
lời lại những tiếng kêu gọi của tôi. Bỗng nhiên có bốn hay năm người tách
khỏi đám đông, và từ từ đi theo cầu thang lên đỉnh của đảo. Tôi đoán những
người ấy đi xin lệnh của một nhân vật quan trọng nào đó.

Đám đông mỗi lúc một đông thêm. Chưa đến nửa giờ, hòn đảo đã

chuyển dịch đến cách tảng đá tôi đang đứng khoảng hơn một trăm yard và
ở cùng một độ cao với nó. Tôi tỏ vẻ khẩn khoản và bắt đầu tha thiết cầu
cứu giúp đỡ. Nhưng tất cả những lời cầu cứu vẫn chưa dược đáp ứng.
Những người đứng gần tôi hơn người khác, nếu xét đoán theo quần áo của
họ, thì là những người quyền quý. Họ đang nói về điều gì đó rất nghiêm
túc, suốt thời gian đó cứ nhìn tôi chằm chằm. Cuối cùng một người trong số
đó kêu lên bằng một thứ tiếng rõ ràng, du dương và dễ nghe tương tự như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.