Burton, con gái thứ hai ông Edmund Burton, một người làm nghề khâu mũ
vải ở phố Newgate. Tôi được hưởng của hồi môn trị giá bốn trăm sterling.
Nhưng hai năm sau, ông Bates - thầy học của tôi - qua đời. Tôi vốn ít
giao thiệp nên công việc bắt đầu sút dần, vì lương tâm không cho phép tôi
bắt chước dùng những mánh khóe như một số bạn đồng nghiệp. Sau khi
bàn bạc với vợ tôi và mấy người bạn, tôi quyết định lại đi biển. Tôi nhận
chân thầy thuốc trên hai con tàu. Và trong sáu năm trời, tôi đã đi nhiều
chuyến sang Nam Dương và sang Mỹ. Nhờ vậy mà số tiền tôi để dành đã
được kha khá. Những lúc rỗi, tôi có đọc các tác giả cổ kim hay nhất, vốn
lúc nào tôi cũng mang theo sách bên mình. Khi lên đất liền, tôi quan sát
phong tục tập quán của người địa phương và học tiếng nói của họ, vì trí
nhớ của tôi rất tốt nên tôi học khá dễ dàng.
Chuyến đi cuối cùng của tôi không may mắn lắm, nên tôi chán nghề đi
biển và quyết định ở nhà với vợ con. Tôi dời nhà khỏi khu Old Jewry, sang
khu Fetter Lane, rồi sang khu Wapping, với niềm hy vọng kiếm được nhiều
việc làm với anh em thủy thủ. Nhưng tôi đã tính toán sai. Sau ba năm cố
gắng thu xếp công việc không có kết quả, tôi nhận lời thuyền trưởng
William Prichard, chỉ huy tàu Antelope đi về biển phương Nam. Ngày 4
tháng 5 năm 1699, chúng tôi dời bến Bristol. Thoạt đầu, chuyến đi rất thuận
buồm xuôi gió.
Tôi sẽ làm bạn đọc khó chịu nếu tôi kể tỉ mỉ với các bạn những cuộc
phiêu lưu trên mặt biển phương Nam. Bạn đọc chỉ cần biết rằng, khi chúng
tôi đang tiến về phía quần đảo Nam Dương, thì một cơn bão dữ dội cuốn
thuyền chúng tôi về hướng tây bắc miền Van Diemen. Khi định được
phương hướng, chúng tôi thấy mình đang ở vĩ tuyến nam 30 độ 2 phút.
Mười hai người trong đoàn thủy thủ đã chết vì kiệt sức và thiếu ăn, những
người còn sống trông rất thảm hại. Ngày 5 tháng mười một nghĩa là vào
đầu mùa hè ở cái phần quả địa cầu này, qua màn sương mù dày đặc một
thủy thủ bỗng thấy một mỏm đá cách tàu có một sải tay. Nhưng gió thổi
mạnh quá, tàu đâm sầm vào tảng đá. Sáu anh em chúng tôi thả được chiếc
sà-lúp xuống biển, cố sức bơi xa con tàu và mỏm đá. Chèo mãi, chèo mãi,
chúng tôi đi được ba dặm. Nhưng kiệt sức vì những công việc chống chọi