GULLIVER DU KÝ - Trang 7

tiện, như bạn đọc có thể hình dung được. Sau cùng, tôi lấy hết sức bình sinh
để tự giải phóng, may thay những dây trói và cọc buộc tay trái tôi đứt bung.
Tôi giơ tay lên mặt và biết cách họ đã trói tôi như thế nào. Cùng lúc ấy, tôi
lắc đầu mạnh một cái và thấy đau điếng. Những dây buộc tóc tôi về phía
trái chùng lại một chút, thế là tôi có thể ngóc đầu được vài phân. Nhưng,
những chú bé tí hon ấy lại ù té chạy, tôi chẳng bắt được chú nào. Rồi những
tiếng hò vang dậy. Sau đó một người hô to: tolgo phonac. Bỗng tôi thấy
hàng trăm mũi tên cắm phập vào bàn tay trái, như hàng trăm mũi kim. Họ
còn bắn một loạt súng lên không, như thể ta bắn đại bác vậy. Nhiều mũi tên
bắn trúng người tôi (mặc dù tôi chẳng cảm thấy gì), bắn trúng mặt tôi, tôi
vội vàng đưa bàn tay trái lên che mặt. Khi cơn mưa tên chấm dứt, tôi rên
lên vì buồn bực và đau đớn. Tôi cố giằng cho đứt dây trói một lần nữa, tức
thì lại một trận mưa tên vèo vèo, mau hơn đợt trước. Một số kẻ còn lấy giáo
đâm vào sườn tôi. Cũng may tôi mặc cái áo da trâu, nên không sao cả. Tôi
nghĩ không nên động đậy nữa là khôn hơn cả và định cứ nằm ì ra đó đến
tận đêm tối, khi đó tôi sẽ dùng tay trái để cởi tất cả dây trói. Còn đối với
dân cư xứ này, tôi tính một mình tôi có thể đương đầu với một đoàn quân
lớn, miễn là người nào cũng bé nhỏ như những người tôi vừa trông thấy.
Tôi có ý định như vậy, nhưng số phận lại quyết định cách khác. Thấy tôi
nằm im, họ thôi không bắn nữa. Nghe tiếng ầm ầm, tôi biết là họ kéo đến
ngày một đông hơn. Cách tôi chừng hai fathom [1] về bên tay phải, tôi
nghe thấy tiếng những người thợ đang đóng cái gì. Tôi cố hết sức ngoái đầu
lại và nhìn thấy một cái bục cao có bốn người đứng và có hai hay ba cái
thang.

Đứng trên bục, một người có vẻ quyền cao chức trọng đang đọc một bài

diễn văn dài cho tôi nghe, nhưng tôi chẳng hiểu được đến một chữ. Nhưng
trước tiên, cần biết rằng trước khi đọc bản hiệu triệu, nhân vật này đã kêu
lên ba lần: lang ro dehul san (những tiếng này, cũng như những tiếng tôi đã
kể bên trên, sẽ được nhắc lại và sẽ được giải thích ở bên dưới). Sau bài diễn
văn, chừng năm chục người đến cắt những sợi dây buộc phía đầu bên trái
tôi, thế là tôi tha hồ ngoảnh sang bên phải để quan sát dáng điệu của người
vừa đọc diễn văn. Có lẽ anh ta trạc tuổi trung niên và trông có vẻ bệ vệ hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.