GƯƠM THIÊNG TRẤN QUỐC - Trang 182

Lôi Chấn bỗng rú lên, nghiêng người về một phía. Cùng lúc, ánh thép loé

sáng và nhiều tiếng hét thất thanh nối theo trong khi Lôi Chấn và bà già lăn
xuống triền dốc.

Lý Hồng Dương và họ Khuất cùng phóng về phía đứa nhỏ vừa ngã trên

nền đá. Nhưng cả hai vội lui lại vì một người xuất hiện phía trước, xả tới
một đường kiếm dữ dội. Họ Khuất nhìn người vừa xuất hiện gằn giọng:

- Lại là ngươi sao?
Người đó chính là chàng trai vừa tấn công Lôi Chấn và lão. Chàng đuổi

theo họ Khuất tới đây đúng lúc Lôi Chấn đang kìm chế bà già và đứa nhỏ.
Chàng lén tới gần nhưng chưa kịp ra tay thì bà già trong thế bị trói đã bất
ngờ húc thẳng đầu vào người họ Lôi. Y bị hất bật về phía sau và bà già
cũng bị lăn theo đà dốc. Tay y còn nắm chắc cán gươm và y đã đâm thẳng
vào người bà đang trên đà lăn xuống.

Lưỡi gươm xuyên qua người dì Lê với tiếng thét thất thanh của bà và

đứa nhỏ vừa ngã trên nền đá.

Chàng trai chỉ kịp tạt một cú đá vào ngang mình Lôi Chấn hất văng y

xuống cuối dốc rồi nhào lên chặn hai người đang xô tới. Hai người vừa lui
lại thì thanh kiếm trên tay chàng dứt tung dây trói trên người đứa nhỏ. Nó
vùng dậy nhào thẳng xuống chân dốc, cúi xuống mở dây trói cho bà già rồi
run rẩy ôm lấy đầu bà, réo gọi liên hồi. Chàng trai đã tới sát bên nó, nhắc:

- Em đừng khóc nữa. Hãy coi vết thương trên người dì em ra sao.
Đứa nhỏ chợt thấy bà già mở mắt. Nó hối hả nói:
- Dì đứng sợ. Chị Tiểu Giao sắp tới rồi.
Chàng trai vẫn theo dõi hai người phía trước nhưng nghe rõ từng lời của

đứa nhỏ.

Chàng ngạc nhiên hỏi:
- Em quen một người tên là Tiểu Giao sao?
Đứa nhỏ nói:
- Chị ấy là chị của em. Hồi tối qua chị ấy tới đây nhưng không đánh lại

lão họ Khuất kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.