HẠ ĐỎ - Trang 58

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Út Thêm làm tôi buồn quá chừng. Tôi uể oải móc trái xoài trong túi quần ra đưa cho nó:

- Nè!

Út Thêm cầm lấy trái xoài. Nó mân mê một hồi rồi bỏ vào giỏ:

- Thôi Út về nghen! Trưa rồi!
Giọng Út Thêm hờ hững. Nó từ giã tôi, cũng vội vã như những lần tôi từ giã nhỏ Thơm. Ý

nghĩ đó khiến tôi ai oán:

- Trưa đâu mà trưa!

Út Thêm không buồn cãi nhau với tôi. Nó chỉ nói:

- Út phải về nấu cơm!

Lý do của Út Thêm chính đáng đến mức tôi không dám giở giọng nài nỉ. Tôi chỉ lẽo đẽo đi

theo nó và chờ lúc nó không để ý, tôi nhanh tay móc tờ giấy trong túi áo ra tuồn vào chiếc
giỏ trên tay nó.

Út Thêm chẳng hay biết gì. Nó vẫn vô tình rảo bước, không hay trái tim tôi đang nằm trong

giỏ đồ chợ của nó, đang cựa quậy không ngừng giữa mớ rau, mớ cá tanh nồng.

Khi lén lút bỏ lá thư vào giỏ của Út Thêm, tôi không nghĩ nó khờ khạo đến mức tưởng đó

là giấy lộn. Vì vậy, khi gặp lại nó và sau một hồi dò hỏi, tôi không tránh khỏi sững sờ.

- Hôm qua Út Thêm có thấy gì lạ trong giỏ đồ chợ không? - Vừa gặp, tôi hớn hở hỏi ngay.

- Thấy gì là thấy gì? - Út Thêm ngơ ngác.
- Có một tờ giấy... - Tôi đáp lấp lửng.

Út Thêm nhíu mày:

- Tờ giấy hả ? Ờ, ờ... có.

Tôi tằng hắng:

- Út Thêm đã đọc chưa ?

- Đọc gì kia ?

Tôi nuốt nước bọt:
- Thì đọc... tờ giấy! - Và tôi ấp úng nói thêm - Tờ giấy của tôi đó!

- Của anh?

- Ừ. Hôm qua tôi bỏ vào.

Út Thêm mở to mắt:

- Anh bỏ vào lúc nào, sao Út không biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.