HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 124

hoàn cảnh như thế thì cũng phiền, sẽ chán nhưng mỗi lần anh thấy bộ dạng
đáng thương của Văn Hạ thì anh lại không nỡ trách cô điều gì.

- Có chuyện gì vậy? – Tô Mạch ngoái đầu lại hỏi Văn Hạ đang ngồi ủ

rũ.

Văn Hạ nghe thấy Tô Mạch hỏi mình, vội vàng ngẩng đầu nói:

- Ồ! Chuyện nhỏ ấy mà. Anh đừng vội.

Tô Mạch thay dép đi ở nhà rồi ngồi xuống sofa, hai tay chống lên đùi:

- Em nói đi. Anh có thể chịu đựng được.

Hì hì! Văn Hạ cười, cô chạy đến ngồi xuống sofa, tựa vào anh dịu

dàng nói:

- Em muốn… Em muốn đi làm người mẫu. – Văn Hạ nói ra những

điều mình ấp ủ, sau đó cô tránh xa Tô Mạch chờ đợi câu trả lời của anh.

- Người mẫu ư? – Tô Mạch ngoái đầu lo lắng nhìn Văn Hạ một cách

khó hiểu.

Văn Hạ gật mạnh đầu:

- Đúng vậy. Người mẫu vẽ tranh ấy. Anh biết chứ? – Văn Hạ vừa nói

vừa giơ tay lên vẽ vẽ, cố gắng để Tô Mạch đồng ý. Cô thật sự rất muốn làm
người mẫu vẽ tranh.

Tô Mạch nghe đến đây, chau mày, nghiêm giọng nói:

- Không được.

- Tại sao ạ? – Văn Hạ cũng chau mày gào lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.