HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 21

thân.

Lúc này, Văn Hạ mới phản ứng lại. A, người cô không mặc gì, cô vội

vớ lấy chăn quấn lên người nhưng đã quá muộn, con sói xám đã vồ đến, cô
bé quàng khăn đỏ làm sao thoát nổi. Trong đêm có tiếng một cô gái hét lên:

- Tô Mạch đáng ghét! Tóc anh vẫn chưa khô. Anh làm ướt ga giường

thì mai anh phải giặt đấy…

Nửa đêm, Văn Hạ khát nước, cô dậy uống nước thì phát hiện Tô Mạch

đã tỉnh rượu, chân đang gác lên đùi cô, cánh tay đè chặt cổ cô, chẳng trách
cô lại cảm thấy khó thở như vậy. Người đàn ông này cũng thật là…

Cô nhấc tay anh ra khỏi người mình. Anh hừm một tiếng rồi lại ôm cô

chặt hơn. Văn Hạ nghiêng người muốn lách ra nhưng sức cô có hạn, không
thể ra khỏi giường được. Nếu có khát quá không chịu nổi thì cắn vào cổ
anh hút máu uống cũng tốt. Những người trẻ tuổi như Văn Hạ đều không
sao hiểu được cách nghĩ của cô, đúng là quái dị lạ thường!

Chỉ cần thấy gương mặt Tô Mạch thôi dường như cũng khiến cơn giận

hôm nay tiêu tan. Cô không nỡ lòng, dù có thế nào, dù xảy ra chuyện gì, cô
cũng không nhẫn tâm nhìn Tô Mạch bị tổn thương, thấy Tô Mạch phải
buồn. đừng thấy cô thường ngày luôn ương bướng, ngang ngược bắt nạt
anh nhưng chỉ cần anh có chuyện thì người đầu tiên lao đến vẫn là cô. Cô
luôn muốn dùng bờ vai không lấy làm rộng của mình làm một chổ dựa cho
Tô Mạch.

Tô Mạch xuất sắc, Tô Mạch giỏi giang, Tô Mạch thành công, còn cô

thì sao? Khi người khác nhắc đến cô đều nói đến cô bằng một tổ hợp từ
mâu thuẫn: ương bướng, ngang ngược, vô lí, đáng yêu, lương thiện, hiểu
biết nhưng cô là người như vậy, tất cả đều tùy hứng. Tô Mạch nói, anh thật
sự thích cô như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.