HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 217

Văn Hạ vừa nghe Tô Tịch nói như thế thì vội chạy ra ngoài. Kết quả,

dưới ánh đèn nhấp nháy và tiếng ngạc xập xình, Khâu Tư đang nói gì đó
bên tai Tô Mạch. Tô Mạch đã say nằm bò ra ghế không có phản ứng gì.
Khâu Tư mặt mày tươi tắn, đang định làm tới. Thấy Khâu Tư như muốn
ngoài lên người Tô Mạch, Văn Hạ đâu thể để cho cô ta cơ hội này. Cô liền
lao đến kéo cô ta ra và tiện tay bạt tai cô ta một cái. Sau đó là cảnh tượng
mà Tô Tịch đã nhìn thấy.

Đúng là Khâu Tư đã thì thầm bên tai Tô Mạch một câu. Cô ta hỏi:

- Anh uống say rồi à?

Tô Mạch không trả lời, có lẽ anh đã ngủ say. Cô ta nhìn thấy trên

người Tô Mạch có một sợi tóc nên muốn vứt đi giúp anh nhưng từ góc Văn
Hạ nhìn thì lại giống như cô ta nhoài lên người Tô Mạch. Thực ra cũng
không có gì. Bị đánh cũng không sao, bị hiểu nhầm cũng không sao, điều
quan trọng là cô đã trở thành người bị hại vô tội.

Xã hội này luôn thông cảm với người yếu, điểm này Khâu Tư hiểu rất

rõ.

Cuối cùng sự việc không bị làm lớn thêm vì Mạc Đông đã đứng ra nói,

chỉ là hiểu nhầm, đừng làm mất hòa khí. Sau đó, anh ra kéo Văn Hạ, Tô
Mạch và cả Tô Tịch đi. Khi Văn Hạ chuẩn bị bỏ đi, mắt cô vẫn trừng trừng
nhìn Khâu Tư. Nếu biết sớm hơn thì cô đã xử lý cô ta rồi. Ngày nào cô ta
cũng để ý đến Tô Mạch của cô. Văn Hạ cô mà không tỏ ra uy phong thì cô
ta sẽ coi cô là con mèo hen.

Tô Tịch tự nguyện đi theo Mạc Đông. Khi đi, cô ấy còn rất vui nên đã

sớm quăng chuyện của Văn Hạ qua một bên, tỏ ra là một cô gái dịu dàng
với người cô thầm thương.

Trên đường về nhà, Văn Hạ vẫn kiên trì tự mình dìu Tô Mạch nên

Mạc Đông và Tô Tịch đi phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.