HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 218

Vừa về đến nhà, Tô Mạch bắt đầu nôn, anh nôn đầy ra sàn nhà. Tô

Tịch thở dài nói:

- Anh em liều mạng quá!

- Không sao đâu. Bình thường anh em cũng không bị ép uống quá

nhiều như thế. – Văn Hạ vừa bận rộn lau sàn vừa giải thích với Tô Tịch, cô
còn ngoái đầu nói với Mạc Đông:

- Anh mau ngồi đi. Tô Tịch, em tiếp anh ấy giúp chị.

- Đừng khách sáo. Đều là người nhà cả mà. – Mạc Đông nhìn Văn Hạ

đang cẩn thận lau những thứ do Tô Mạch nôn ra rồi lại bận rộn lau người,
gột quần áo cho anh mà Mạc Đông cảm thấy có chút ghen tị với Tô Mạch.
Một người con gái có thể lo lắng cho một người con trai say khướt mà
không kêu mệt, không ngại bẩn, chứng tỏ cô ấy rất quan tâm, rất yêu anh
ta. Như vậy mới có thể gọi là một gia đình.

Quả nhiên Tô Tịch không khách sáo. Cô ấy để mặc Tô Mạch say

khướt và Văn Hạ bận rộn qua một bên, ngồi bên Mạc Đông cười nói:

- Anh Mạc Đông, anh ở đây mấy hôm?

Mạc Đông thu ánh mắt đang nhìn Văn Hạ về, nở nụ cười ấm áp:

- Hai ngày. Bên kia anh còn có việc phải xử lý.

- Hả? Không phải anh nói đến đây mở rộng việc kinh doanh sao? – Tô

Tịch hơi thất vọng. Cô vốn nghĩ mình có thể ở bên Mạc Đông thêm vài
ngày nữa.

Mạc Đông vẫn nở nụ cười. Dường như trên môi anh lúc nào cũng nở

nụ cười như vậy khiến người ta vừa cảm thấy vừa dễ gần lại vừa xa cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.