HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 220

Vì trong thế giới của Văn Hạ, giải thích là che giấu, che giấu là có

chuyện nhưng thật sự là khó nói rõ. Thế nên Tô Mạch đành phải để chuyện
này mơ mơ hồ hồ trôi qua.

Tô Mạch vừa đến văn phong thì Khâu Tư đến. Khi đó anh chỉ muốn

người mình không muốn gặp thì đừng gặp, nhưng không ngờ người ta lại
cứ đến. Anh biết lời của Văn Hạ cũng không phải là nói dối, chắc chắn cô
đã hiểu nhầm nhưng Khâu Tư cũng phải cho cô cơ hội hiểu nhầm chứ.
Hôm nay, chắc chắn Khâu Tư đến là vì chuyện hôm qua.

- Hôm qua anh uống nhiều quá. Anh không sao chứ? – Khâu Tư dịu

dàng hỏi.

- Không sao. Có điều vợ anh phải bận rộn suốt cả đêm. Mấy người

thật quá đáng! – Tô Mạch cười khì khì nói. Chuyện cũ cũng chẳng có gì
nhưng Khâu Tư nghe câu này cảm thấy hơi khó chịu mà vẫn cố kìm nén
không thể hiện ra ngoài. Cô ta làm cho Văn Hạ vất vả như thế mới có thể
nói là vui.

- Hì hì! Tối qua có chút hiểu nhầm. Em hi vọng là cô ấy không để ý. –

Nói xong cô ta lấy tay xoa nhẹ chỗ bị Văn Hạ tát hôm qua.

Sáng sớm hôm nay Tô Mạch cũng có nghe Văn Hạ nói, cô đã cho

Khâu Tư một trận. Anh xem hôm nay cô ta còn dám đi làm cho anh xem
kiệt tác của cô không. Đương nhiên là Tô Mạch không tin. Anh biết tuy
Văn Hạ tùy hứng nhưng cô rất lương thiện, rất biết điều, đặc biệt là biết đối
nhân xử thế cũng được, xem ra hôm nay Văn Hạ thật sự không nói khoác.

- Ừ. Không sao. Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Phải rồi, anh sắp kết hôn. Em

nhất định phải đến đấy nhé. – Tô Mạch ném quả bom lại cho cô ta mà
không hề dự báo trước khiến bom nổ mà cô ta cũng không biết mình sai ở
đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.