HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 221

Khâu Tư cười miễn cưỡng, chỉ muốn độn thổ ngay trước mặt anh. Cô

ta bỗng cảm thấy mình thật tẻ nhạt, chẳng có khe hở nào cho cô xen vào
giữa Văn Hạ và Tô Mạch. Căn bản là giữa hai người đó không hề có khe hở
nào.

Buổi trưa, Tô Tịch chạy đến tiệm cà phê nói là sẽ đi làm ở đây khiến

Văn Hạ giật mình. Cô vội nói, đừng đừng, chị có mời em đâu.

Tô Tịch nói như vậy vì tối qua cô ấy đã mời Mạc Đông đến làm khách

ở đây và còn nói sẽ tự tay pha cà phê mời anh ấy uống. Cô ấy muốn biểu
hiện thật tốt trước mặt người trong mộng để mong cộng điểm cho mình.
Thế nên cô phải nắm lấy cơ hội này vì buổi chiều Mạc Đông sẽ quay về
Hàng Châu.

- Chị Muỗi, chị đừng chần chừ nữa. Cứ quyết định như vậy đi. Em sẽ

làm công ở đây chiều nay. Chị trả tiền cho em được không? – Tô Tịch nói
đầy trượng nghĩa. À không, nên nói là thái độ nhất thời bùng phát.

Văn Hạ nghe cô ấy nói như vậy thì vội gật đầu nói:

- Ừ. Em phải đền bù tổn thất do em gây ra đấy.

Tô Tịch cố nhịn. Cô ấy phải làm cô gái dịu dàng. Sao cô ấy có thể

không độ lượng chứ? Nói là làm, cô ấy đi đến bên Mèo con, vỗ vai cậu:

- Hôm nay chị đến. Cậu nghỉ ngơi đi. Chị sẽ cho cậu tiền.

- Chị cho em tiền thật sao? Xin chị đấy. – Mèo con cười hì làm vẻ

ngốc nghếch đáng yêu.

- Vì tình yêu, một chút tiền có đáng là gì. Hứ! – Tô Tịch quay người đi

qua cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.