HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 223

Khi anh đang nghĩ đến những điều này thì Văn Hạ từ ngoài bước vào,

ngẩng đầu nhìn thấy Mạc Đông, cô cười chào anh.

Mạc Đông đặt bản vẽ xuống, bước đến trước mặt cô nhẹ nhàng nói:

- Tối qua không sao chứ?

Văn Hạ nghe anh nhắc lại chuyện đó mà vò đầu xấu hổ nói:

- Không sao ạ. Thật ngại quá để anh chê cười.

- Đâu có. Tôi cảm thấy cô như vậy rất đáng yêu. – Mạc Đông thành

thật khen khiến Văn Hạ thấy rất ngại, mặt thoáng đỏ.

- Đáng yêu gì chứ? Tôi hung hăng như vậy mà. Hì hì! Phải rồi, Tô

Tịch đợi anh lâu lắm rồi đấy. Anh đã gặp cô ấy chưa? – Văn Hạ nhớ đến
nhiệm vụ hôm nay nên vội vàng nhắc nhở Mạc Đông.

- Ừm! Cô ấy đi pha cà phê rồi.

- Ồ! Hai người quen nhau rất lâu rồi ư? – Văn Hạ cố ý hỏi chuyện linh

tinh giống như một phóng viên giải trí.

Mạc Đông không trả lời ngay. Dường như anh đang suy nghĩ xem rốt

cuộc anh đã quen Tô Tịch bao nhiêu năm rồi. Một lát sau, anh thật lòng
nói:

- Cũng khoảng mười lăm năm rồi. Hồi nhỏ, chúng tôi là hàng xóm của

nhau. Lúc đó, tôi và Tô Mạch, còn cả mấy cậu nữa cùng chơi với nhau. Tô
Tịch ngày nào cũng đi theo chúng tôi.

Ấn tượng của Văn Hạ về Mạc Đông dường như lại tốt lên vì trực giác

của cô mách bảo rằng, Mạch Đông là người đàn ông tốt. Anh ấy thật sự suy
nghĩ về câu hỏi của người khác và còn biết trả lời giúp người khác. Điểm
này, anh ấy hơn Tô Mạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.