HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 227

Mỗi lần Văn Hạ nghe người ta nói vậy thì đều cảm thấy không vui,

ngoái đầu hỏi mẹ cô, nói như vậy, mẹ trẻ hay con già đây? Người này
chẳng biết nói chuyện gì cả.

- Vẫn ổn ạ. Có lẽ cũng sắp thu hồi lại vốn rồi. Bố mẹ có khỏe không

ạ? – Văn Hạ cầm điện thoại ngồi xổm bên ổ của Lu Lu tiếp tục trêu Hắc
Hắc.

- Ừ! Bố mẹ khỏe. Hạ Hạ, có lẽ con nên suy nghĩ… chuyện kết hôn đi.

- Tô Mạch đã gọi điện cho mẹ rồi ạ? – Văn Hạ thông minh thật! Mẹ cô

không đi làm, còn tranh thủ thời gian để gọi điện, không phải là để nói
chuyện riêng với cô về việc kết hôn sao? Nghĩ một chút thì biết ngay đó là
chiêu của Tô Mạch.

- Con không cần biết là ai nói. Mẹ cảm thấy con nên kết hôn sớm một

chút. Con không chắc chắn với người ta sao?

- Ơ! Không chắc đâu ạ. Con sợ Tô Mạch giết con lắm.

- Như vậy đâu có được. Sớm muộn gì cũng phải lấy thôi. Lúc nào bố

mẹ cũng lo nghĩ đến chuyện này. Con mau để mẹ con bớt lo lắng đi.

- Được rồi. Lấy, lấy ngay. Để con quay lại cầu hôn Tô Mạch. – Văn

Hạ biết, đó là câu răn dạy của mẹ cô. Từ nhỏ đến lớn, cô đều nghe lời mẹ.
Hơn nữa, cô cảm thấy mẹ mình nói cũng đúng. Sớm muộn gì cũng phải lấy.
Lấy thì lấy vậy. Thấy Hắc Hắc đáng yêu như vậy, cô bỗng nhiên không sợ
chuyện lấy chồng sinh con nữa. Thậm chí cô còn có chút mong đợi đứa con
trong tương lai của mình. Đó sẽ là một thiên thần cực kỳ đáng yêu.

Mẹ Văn Hạ là giáo viên dạy ngữ văn, cũng sắp đến tuổi về hưu và

không còn lên lớp nữa. Bà chuyển sang làm ở phòng công tác học sinh,
cũng thảnh thơi. Bà chỉ có mỗi cô con gái là Văn Hạ. Hồi trước, bà chỉ
muốn cô học xong đại học rồi về nhà ở bên cạnh cho bà yên tâm nhưng nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.