HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 29

ngắm dung nhan tuyệt sắc của mình trước gương. Nhưng Tô Mạch đã
nhanh chóng phá vỡ mơ tưởng hão huyền đó của cô vì khi ấy anh đứng
đằng sau cô nói:

- Chiếc gương này không phải là gương trang điểm, là gương cười.

Sao trông mặt em to thế chứ?

Haizzz! Những câu làm tổn thương người khác như vậy mà anh cũng

nói ra được. ai không có lúc mập chứ? Con gái mập một chút mới tốt, chạm
vào còn có cảm giác. Ha ha! Tô Mạch từng nói như vậy. Đối với cô mà nói
lời Tô Mạch rất có lý. Sau đó, ai nói cô mập, cô đều tự hào đáp lại rằng,
bạn trai tôi nói, con gái mập một chút mới tốt, chạm vào còn có cảm giác.
Cô bé này thật là ương bướng.

Ngồi trên chiếc ghế mây ngoài ban công ăn hết bát cơm rang, tắm

nắng sớm mai là một bức tranh mới tuyệt vời làm sao. Đương nhiên chuyện
vẽ rồng them mắt chính là sự tồn tại của cô gái nhỏ Văn Hạ này.

- Chị gái, sao chị không chú ý hình tượng vậy, lại còn ăn mặc như thế

này, con sói nhà chị không dạy dỗ chị sao? – Ban công bên cạnh, bóng
người nhỏ bé xuất hiện, tay cầm tách cà phê đen, khuôn mặt trắng ngần, đôi
mắt to, lông mi dài, đôi môi hồng. Mọi người đừng hiểu nhầm, người ta là
con trai chứ không phải là con gái đâu.

Người này chính là Mèo con – cậu bé mà Tô Mạch vừa cấm Văn Hạ

không được đi tìm.

- Cậu không biết nhà tôi ai to hơn sao? Ở địa vị của tôi thì ai dám dạy

dỗ tôi chứ? – Văn Hạ chẳng thục nữ tẹo nào, cô bê cả bát cơm và vào
miệng, vừa nhai vừa nói chuyện với Mèo con.

Mèo con tao nhã cầm tách cà phê thở dài u sầu, ngâm nga mấy câu

nhưng khi bật ra khỏi miệng thì nó thành giọng điệu trầm ngâm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.