HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 309

nhàng bước đi, không vướng bận sắc mây. "

Thực ra, khi xoay người, nước mắt cô đã rơi xuống nhưng cô vẫn giữ

thẳng người. Văn Hạ cô là công chúa trời sinh, lớn lên chính là nữ vương,
không cười nhạo nổi cô đâu.

Mạc Đông vừa nhìn thì thấy nước mắt của Văn Hạ. Anh nhìn cô đi

qua. Anh có cảm giảc sự kiêu hãnh của cô đang lan tỏa khắp nơi. Anh
không biết anh nên đuổi theo hay giữ cô lại. Nhưng khi nhìn thấy Tô Mạch
quay mặt, Khâu Tư mỉm cười chiến thắng thì anh đã đuổi theo.

Văn Hạ càng đi càng nhanh, nước mắt càng rơi càng nhiều. Dường

như nỗi ấm ức, nỗi đau khổ trong lòng đều tuôn trào theo dòng nước mắt.
Dường như chỉ có như vậy thì cô mới cảm thấy không khó chịu, có thể tạm
thời quên đi chuyện cô và Tô Mạch cãi nhau.

Một người đi như kẻ mất hồn, không biết chân mình bước đi đâu, cứ

thế xiêu vẹo bước đi, may mà không phải là bước lên cầu thang. Nếu không
chắc chắn là đã bị ngã rồi. Nhưng dù ngã hay không thì cô vẫn cảm thấy
bụng mình nhói đau. Lúc đó, đầu óc cô chẳng nghĩ ngợi được điều gì. Kệ.
Không sân khấu hóa đến vậy chứ? Cô đến tháng lúc này sao? Thảo nào
hôm nay bụng cô lại đau như thế.

- Cô không sao chứ? - Lúc này Mạc Đông cũng đã đuổi theo đến nơi.

Thấy cô bị ngã, anh vội vàng chạy đến hỏi.

- Không sao. Không sao. Anh đưa tôi về nhà được không? - Trong

lòng Văn Hạ nghĩ, có chuyện cũng không thể nói. Thật là mất mặt! Nhưng
thật sự là rất đau. Cô ấn mạnh tay vào bụng.

Mạc Đông nhìn thấy cô ngại ngùng, tay cô cứ ấn vào bụng nên cũng

nghĩ là cô đến tháng. Anh vội vàng dìu cô ra ngoài, chẳng nghĩ ngợi nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.