HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 317

thể chị có thể quảng cáo cả tiệm cà phê của chúng ta nữa. Tốt lắm đấy!

- Em nói gì mà hào hứng thế? – Văn Hạ vẫn chưa nói gì thì ngoái đầu

lại đã thấy Cẩm Sắt bước vào. Xem ra sắc mặt có vẻ đã tốt hơn hôm qua, ít
nhất trông cũng hồng hào hơn.

Ngoài cửa sổ, xe cộ đi lại như mắc cửi nhưng bên trong lại cực kỳ yên

tĩnh. Hai người con gái lặng lẽ ngồi bên cửa sổ nói chuyện.

- Em đi tìm Tô Mạch chưa?

- Chị đi tìm Hà Khanh chưa?

Hai người cùng cất tiếng nói và cùng không nhịn được cười.

- Em đi tìm rồi. Anh ấy chưa về nhưng rồi sẽ ổn thôi. Em nghĩ nhiều

chuyện là do em quá vội vàng. Bản thân em cũng thấy mệt rồi. Em cũng
muốn để chúng em nghỉ ngơi một thời gian. Chỉ cần có thời gian thì mọi
chuyện sẽ ổn thôi. Em tin anh ấy. Em tin tình cảm của chúng em. – Văn Hạ
cầm cốc nước lọc trong tay, ánh mắt dường như cũng trong veo như cốc
như cốc nước đó vậy.

- Em nói rất đúng. Chị vẫn chưa đi. Chị cũng nghĩ mình cần phải bình

tĩnh, xem xét lại mình cần làm thế nào. Văn Hạ, chị cảm ơn em. Nếu không
có em thì có thể chị vẫn đang lẩn quẩn chưa tìm được lối ra. – Cẩm Sắt
nắm chặt tay Văn Hạ. Hơi ấm từ tay cô truyền dần sang Văn Hạ.

- Chị, chị khách sáo quá đấy! Chị cũng thật là…

- Thực ra em từng nghĩ, tại sao một cửa tiệm yên tĩnh thế này mà lại

xảy ra nhiều chuyện như thế? Đúng là em nên nghe Du Du viết tiểu thuyết.
Ít nhất thì cũng có bọn chị là độc giả. – Cẩm Sắt nheo mắt tinh nghịch, dụ
dỗ Văn Hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.