HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 315

nói đó cứ quay vòng trong đầu ông. Ông bấm chặt tay vào ghế sofa như sợ
không cẩn thận mình có thể bị ngất.

Minh Ưu vốn không cần câu trả lời. Hoặc có thể trong lòng cậu đã có

câu trả lời. Không đợi bố cậu trả lời thì cậu đã xoay người bỏ đi. Khi chân
cậu sắp bước ra cửa thì cậu nghe thấy giọng nói mạnh mẽ của bố:

- Bố yêu mẹ con nhưng mẹ con không yêu bố. Mẹ con chỉ yêu nghệ

thuật, yêu vẽ tranh của mẹ con. Mẹ con không chịu chia sẻ chút tình yêu
nào cho bố.

Minh Ưu không quay đầu lại mà chỉ buông một câu khiến Minh Chí

Nguyên ân hận suốt đời:

- Hai người đều sai. Mẹ yêu bố hơn tất cả mọi thứ, còn bố cũng yêu

mẹ nhưng hai người đều không chịu nhận thua nên cuối cùng hai người
mới thành ra như vậy. Khi con còn nhỏ, mẹ luôn nói, bố là người đàn ông
tuyệt vời nhất thế gian này bởi vì bố có tình yêu của mẹ.

Văn Hạ thức dậy thu dọn nhà cửa, sắp xếp mọi thứ. Cô chỉ muốn khi

Tô Mạch trở về sẽ nhìn thấy nhà cửa sạch sẽ ngăn nắp nhưng khi cô sang
gõ cửa nhà Mèo con thì phát hiện ra một mảnh giấy dán ở cửa.

Chị gái yêu quý!

Em đi du lịch mấy ngày. Vài hôm nữa sẽ về. Chị ở nhà trông coi cửa

tiệm nhé. Phải rồi, Mộc Du nói cô ấy sẽ đến giúp chị đấy.

Mèo con đáng yêu của chị.

Văn Hạ gỡ mảnh giấy đó xuống, ngán ngẩm lắc đầu. Rốt cuộc vẫn là

trẻ con. Có điều bây giờ dù không có cậu, cô cũng có thể tự chăm sóc mình
và trông coi tốt cửa tiệm. Cô nhẹ nhàng xoa cái bụng phẳng của mình cười
nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.