HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 316

- Ngoan nhé. Mẹ đi làm đây.

May mà cửa tiệm có Mộc Du giúp việc. Nếu không thì cô sẽ bận tối

tăm mặt mũi.

- Chị Văn Hạ, chị ngồi nghỉ một lát đi. Ở đây đã có em rồi. Lát nữa chị

em sẽ đến đây. – Mộc Du vừa bê cà phê vừa dùng khuỷu tay huých nhẹ
Văn Hạ đang lau bàn. Cô ấy đã nghe Cẩm Sắt nói chuyện của Văn Hạ và
Tô Mạch. Cô ấy biết tâm trạng cô không vui nên sáng sớm đã chạy đến
đây.

- Không sao. Chị lau nốt cái bàn này. Mèo con đúng là đồ trẻ con. Máy

tính xách tay vẫn còn vứt ở đây.

- Em thấy ngày nào cậu ta cũng gõ gõ cái gì đó. – Mộc Du rất có hứng

thú với nghề nghiệp của Mèo con.

- Chị cũng không biết. Cậu ấy có đưa chị xem mấy lần nhưng chị vẫn

chưa xem xong. Hình như là tiểu thuyết hay kịch bản gì đó.

- Thực ra chị cũng có thể viết tiểu thuyết. Chị không thấy những câu

chuyện quanh chị đều có thể viết thành cuốn tiểu thuyết vài trăm nghìn chữ
sao? Chuyện chị và anh Tô Mạch này, chuyện chị em và anh rễ em này,
chuyện của cô nàng Tô Tịch này, Mèo con này, phải rồi, đặc biệt là cậu
Mèo con khác loài đó đấy. Thật đấy. Chị có thể thử xem. Dù sao hằng ngày
trông coi cửa tiệm cũng rất rãnh! – Mộc Du càng nói càng phấn khích. Cứ
như cô ấy đã nhìn thấy mình xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết đó vậy.

- Văn vẻ của chị mà viết được tiểu thuyết sao? Em bảo chị viết truyện

cười còn có lý hơn. – Văn Hạ cười lườm và nghĩ cô bé này chính là nguồn
cảm hứng cho mình.

- Ái chà! Em không đùa đâu. Em nói thật đấy! Bây giờ có rất nhiều

người viết tiểu thuyết. Lúc rảnh rỗi em cũng lên mạng đọc tiểu thuyết. Tiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.