HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 331

Trên đường đi, Tô Tịch băn khoăn không biết nên nói như thế nào.

Hôm qua, khi cô hỏi Văn Hạ, Văn Hạ nói cô ấy bày tỏ tình cảm qua điện
thoại nên không cần thể hiện nét mặt thế nào mà chỉ cần nói em thích anh
rồi gác máy. Văn Hạ chẳng quan tâm Tô Mạch thấy thế nào. Tô Tịch nghĩ
Văn Hạ không phải là tấm gương tốt, không thể học theo. Sao cô có thể làm
chuyện vớ vẩn thế chứ? Ít nhất cũng phải nói cho rõ ràng, thích là thích mà
không thích cũng phải thích.

Đến nơi, vì Tô Tịch mặc váy xòe nên cử động không được thuận tiện

lắm. Cô không dám cử động quá mạnh, phải bước đi nhẹ nhàng giống như
một cô gái Nhật Bản mặc kimono đi sau Mạc Đông. Mạc Đông nghĩ trời
hôm nay nóng vậy mà phải đến nơi này đúng là cực hình. Thế nên anh đi
càng lúc càng nhanh mà hoàn toàn không hề để ý đến tốc độ của Tô Tịch.
Khi anh ngoái đầu lại nhìn thì anh đã bỏ xa cô một đoạn.

- Cái đó……Anh Mạc Đông, anh có thể đi chậm một chút không? Em

có chuyện muốn nói. – Tô Tịch nhìn xung quanh không có ai. Cô cảm thấy
đây đúng là một địa điểm tốt để bày tỏ tình cảm. Người khác theo đuổi cô
là chuyện bình thường nhưng cô đi theo đuổi người ta thì đây là lần đầu
tiên. Thế nên cô lên mạng tra, trên đó nói rằng một nơi lãng mạn sẽ tương
đối thích hợp.

Nhưng cô đã quên mất, ông mặt trời đang mỉm cười trên đỉnh đầu cô

quá lớn làm Mạc Đông nóng chết đi được.

Mạc Đông ngán ngẩm quay lại nghiêng đầu hỏi:

- Chuyện gì vậy?

- Anh Mạc Đông, em thích anh. – Tô Tịch nhắm chặt mắt nói lớn.

Mạc Đông không bị cô dọa cho chết khiếp mà bị chính mình dọa cho

chết khiếp. Anh nhìn xung quanh. May quá không có ai. Nếu không thì thật
là mất mặt. Sao cô bé này lại có thể… ngốc như vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.