HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 49

- Không đâu. Anh luôn rất cẩn thận mà.

- Tô Mạch, anh thôi đi. Đừng nghĩ em là con ngốc. Anh xem đi, anh

xem mắt em đi. Sưng húp rồi đây này. Đây là chứng cứ anh bắt nạt em.
Hôm nay, em sẽ không rửa mặt. Lát nữa, em sẽ đi mách tội anh. – Văn Hạ
bị Tô Mạch làm cho tức đến vậy. Cô ưỡn ngực, ngẩng đầu, giậm chân, giơ
tay chỉ vào đôi mắt sưng húp của mình mà quát anh.

Tô Mạch nhìn Văn Hạ cằn nhằn như vậy, cổ anh cũng muốn vẹo sang

một bên. Anh chau mày, nhẹ nhàng nói:

- Văn Hạ, nếu em nói như vậy thì anh cũng phải đi mách. Hằng ngày,

nhà mình ai nấu cơm, ai dọn phòng, ai giặt quần áo? Còn nữa, hồi đó ai nói
tuy mình không biết làm gì nhưng sẽ học? Ai vỗ ngực nói với mẹ anh là sẽ
làm một người vợ tốt? Em nói đi.

- Là em đấy, thì sao nào? Là em đấy, thì sao nào? Ai bảo vợ tốt thì

phải làm việc nhà. Em nói em học, dù sao em đã học rồi nhưng em không
học được. Điều này cũng không thể trách em được. Trời sinh ra em ngốc
như vậy thì sao nào? Anh muộn như vậy mới về nhà lại còn toàn thân nồng
nặc mùi rượu, thế mà còn cãi lý. Anh làm em tức phát khóc nhưng không
dỗ em. Anh để em khóc cả đêm, anh có biết không? Vừa rồi em vẫn còn
khóc đấy. – Văn Hạ nói mà chực rơi nước mắt. Ai không biết doạ dẫm, ai
không biết giả vờ đáng thương chứ? Rượu mời không uống, cô sẽ cho anh
uống rượu phạt.

- Được rồi, được rồi. Hôm qua là anh sai nhưng em cũng đừng có như

vậy. Anh làm vậy cũng là vì hai chúng ta, đúng không nào? Chuyện này đã
qua rồi. Bỏ qua đi. – Tô Mạch tổng kết chiến dịch lần này một cách trượng
nghĩa. Rõ ràng anh đang cố tình chọc giận Văn Hạ. Vì lúc này trong mắt cô
không phải là nước mắt mà là lửa đang bốc lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.