HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 51

- Ừm! Vậy em chấp nhận lời xin lỗi của anh. Thực ra, em cũng sai.

Em không nên ngang bướng như vậy. Sau này, em sẽ không thế nữa. Em sẽ
không giày vò anh nữa.

- Không không, em không ngang bướng. Em làm như vậy cũng không

có gì là sai cả. Hơn nữa, em đừng nói là em sẽ không như vậy. Em không
giày vò anh, em sẽ không vui đâu. Vả lại, anh đã quen bị em giày vò rồi. –
Tô Mạch thật lòng nói.

- Tô Mạch, anh là đồ tồi. Anh cút đi cho em… - Văn Hạ cười nói. Ánh

nắng mùa hè chiếu trên hai khuôn mặt trẻ, nụ cười hạnh phúc có thể dung
hoà mọi thứ. Đây chỉ là một trong chuỗi những ngày ồn ào của họ. Chẳng
ai rõ tương lai sẽ thế nào, chỉ cần biết hôm nay nên làm gì để người mình
yêu thêm hạnh phúc.

Tô Mạch đi làm rồi, ở nhà chỉ còn lại mình Văn Hạ. Chán quá đi mất!

Văn Hạ đi ra ban công, tựa vào lan can hướng về phía nhà hàng xóm gọi:

- Mèo con, ra đây đi.

- Đến đây, đến đây. Chị gái, em đến thỉnh an chị đây. Có chuyện gì thế

ạ? – Mèo con cười hì hì chạy ra khiến Văn Hạ chẳng hiểu gì. Thường ngày,
cậu ta chỉ vui vẻ vào buổi tối, còn ban ngày thì khá trầm lặng. Chẳng lẽ thời
gian bị điều chỉnh ngược lại rồi sao?

- Con gấu xui xẻo nhà cậu trúng xổ số hay cổ phiếu của hai người tăng

giá mà phấn khích thế?

- Hì hì! Chị đoán đúng rồi. Cổ phiếu của bọn em kiếm được. Trưa nay,

chị sang nhà em ăn cơm nhé. Em sẽ nấu cơm cho chị. Con gấu xui xẻo nhà
em đi vắng rồi. Có cả một cậu em học khoá dưới em đến nữa. Đẹp trai lắm!
– Mèo con biết điểm yếu của Văn Hạ nằm ở đâu nên câu cuối cùng của cậu
ấy thật ấm áp, ánh mắt cực kỳ phiêu du.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.