HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 53

- Ừm! Có. Mời chị vào. – Giọng cậu thanh niên vẫn trong trẻo như

vậy. Quả đúng là như gió xuân lướt trên cỏ non.

Văn Hạ nhẹ nhàng bước vào, lao đến nhà bếp, cô nhìn thấy Mèo con

đang đeo tạp dề nấu cơm. Cô bước đến bên cạnh thì thầm với cậu ấy:

- Tai hoạ này là con cái nhà ai thế?

- Em học khoá dưới của em. Thế nào? Có đẹp trai không? Thỏ trắng

đấy, hấp dẫn đấy chứ? – Mèo con thì thầm với Văn Hạ.

- Cái gì? Không đâu. Con nhà người ta thích con gái đấy. Nhưng thích

cô gái đáng yêu, xinh đẹp, ngoan ngoãn, hiền thục, độ lượng và trẻ trung
cơ.

- Sặc sặc! Cậu không nói tôi đấy chứ? Đáng tiếc! Tôi không ăn cỏ

non. Khì khì! – Văn Hạ nói xong quay đầu bước ra phòng khách. Vừa hay,
cậu thanh niên đó đang ngồi trên sofa xem ti vi, cô bước đến cười hỏi:

- Chào cậu! Tôi là Văn Hạ, có nghĩa là lần đầu cảm nhận hương vị

mùa hè.

Khi Văn Hạ tự giới thiệu, cô luôn nói một câu như vậy. Cô muốn thể

hiện tên mình có hương vị và cũng giả làm người hiểu biết.

- Chào chị! Em là Minh Ưu. – Cậu thanh niên trả lời ngắn gọn bằng

giọng trong trẻo giống như giọt sương đọng trên lá.

Văn Hạ mỉm cười ngẩng đầu, miệng lẩm nhẩm tên cậu ta:

- Minh Ưu, Minh Ưu, nét buồn long lanh… Tên hay thật!

- Sao thế? – Văn Hạ cúi đầu nhìn thấy Minh Ưu đang chăm chú nhìn

mình, trong mắt cậu ta ánh lên vẻ u buồn khiến người ta khó thấy được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.