HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 125

8

Những Người Thầy Lớn

Việc đời nối nhau vần chuyển
Đến-Đi rồi hóa Xưa-Nay
Gót son còn in dấu đẹp
Đời - nào dám quên cố nhân!

L

ớn lên, mỗi người phải có một nghề để sống rồi hãy tính đến

chuyện gần xa.

Mười năm trồng cây – Trăm năm trồng người. Xem ra một người

trồng trăm cây thì dễ, trăm người vun cho một người mà khó. Nhìn ra điểm
sáng của người không dễ. Làm theo gương sáng của người càng khó!

Khi học nghề thuốc, hỏi ý bố tôi, cụ bảo: Nhất nghệ tinh - Nhất thân

vinh. Tuy nhiên, trên đời này có ba nghề cao qúy được xưng tụng là thầy:
Thầy tu, Thầy giáoThầy thuốc. Xứng đạo làm thầy được mấy ai? Nhưng
muốn theo nghiệp thầy cần nhớ: Thầy tu đừng háo sắc! Thầy giáo phải làm
gương! Thầy thuốc chớ ham giàu! Lớn lên ngẫm lời răn đó dù chưa hội đủ
phẩm chất một người thầy nhưng chí ít cũng là sự đòi hỏi với một nghề
thiết yếu với đời.

Một sự tình cờ, tôi thành thầy thuốc và thầy giáo. Một sự may mắn, tôi

được học hỏi và gần gũi những người thầy lớn mà những lớp sau khó gặp.
Chẳng hay gì thói đời tôn sùng người khác là cách mượn uy người để tôn
vinh mình: Ta được gần người, được người dạy dỗ và dìu dắt. Ta hiểu
người, được người tin giao việc kế thừa. Sau người chỉ có ta thôi! Các thầy
được hưởng một nền giáo dục Á đông căn cơ truyền thống, lại được tiếp
cận nhiều năm tại cái nôi văn hóa phương tây. Điều kiện lịch sử đã rèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.