HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 89

Khi đã yên ổn ngòai hậu cứ rồi mới hồi nhớ lại. Tôi tự trách mình cộc

cằn nông nổi. Liệu em có hiểu rằng tôi không muốn em dấn thân vào con
đường gai góc như tôi? Bây giờ biết rằng mình được em yêu tôi lại tiếc. Giá
như được quay lại nơi ấy, những ngày tháng êm ấm tràn đầy tình thương.
Thật đẹp biết bao.

Sau gần nửa năm xa Hà Nội, tôi lại được trở về thành phố thân yêu

nhưng lúc này với nhiệm vụ mới và kỷ luật gắt gao của người quân báo.
Tôi chỉ dám liên hệ với bạn Đỗ Đại Khoa tại nhà anh tôi ở phố Hàng Bồ.
Bạn biết tình cảm của chúng tôi, chỉ nói:

- Nó nhớ mày lắm đấy!
Nhưng tôi không được phép tự do muốn quan hệ với ai cũng được.

Một hôm tôi đóng vai một công tử đạp xe bát phố. Vừa tới chợ Hàng Da,
thóang thấy em lái chiếc Peugeot – 203 phóng lướt qua. Tôi không tự chủ
được mình, phóng xe vọt đuổi theo. Tới phố Hàng Bông xuýt đụng vào
thằng tây say. Nó tóm ghiđông (guidon) xe nhấc bổng lên trừng trừng nhìn
tôi. Tôi chợt tỉnh vội vàng xin lỗi nó. May mà tôi nói được tiếng Pháp nó
có phần nể. Tôi vừa rạo rực nhớ em vừa chột dạ về ý thức kỷ luật của mình.

Cuối năm, tôi lại được gọi ra căn cứ đặc khu Hà Nội ở Nho Quan nhận

nhiệm vụ mới. Dù đã ở trong rừng sâu nhưng cán bộ hoạt động nội thành
phải thực hiện chế độ sinh hoạt cách ly chặt chẽ. Chỉ một người đến ở nhờ
một nhà dân. Giờ ăn, có người đem cơm canh đặt trong cái mâm tre đặt bên
bờ suối gần nhà, vỗ tay to lên làm hiệu rồi bỏ đi. Mang về, một mình một
mâm! Thỉnh thoảng có người đến rầm rì trao đổi công việc. Muốn đi dạo
chỉ loanh quanh một góc rừng. Chủ nhà là người Mường thấy lạ, tưởng
mình là tù giam lỏng, sau quen dần và nói chuyện vui vẻ.

Chiều 30 Tết, đơn vị tổ chức liên hoan đón xuân. Mấy nhân vật đặc

biệt chúng tôi được lẻ tẻ đưa đến hội trường sớm nhất, trong đó giăng sẵn
một loạt màn. Mỗi người vào một ô có để một mâm nhỏ qùa tết. Những
người đến sau đông nghẹt hội trường thì trời tối mịt rồi. Lãnh đạo chúc tết
và thông báo có quà tết từ Hà Nội gửi ra, cả hội trường náo nhiệt hẳn lên.
Cảm động nhất là có một bó hoa ladơn (glaieul) trắng và một bó hoa thược
dược
còn tươi nguyên. Đúng là chỉ ở Hà Nội mới có loại hoa này nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.