HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 141

Muốn Nana mừng, tôi chặt một cây nhỏ, trồng vào cái chậu đất đặt giữa

nhà. Tôi lấy giấy trang kim dán vào các cành, các lá, làm đèn xếp treo tứ
phía, và buộc kẹo bánh và những con búp bê vào nữa. Đó là cây Noel.

Nana hí hởn chạy nhảy chung quanh cây, reo hát. Tôi mang đàn ra đánh

một bài vui, cùng hát với Nana.

Lucie thắp nến trước tượng Đức Bà. Rồi nàng mở rượu, kề cốc tận môi

tôi.

Đến đêm, chờ Nana ngủ say, chúng tôi ra đường, đi bộ đến nhà thờ Cửa

Bắc.

Tôi chìa cánh tay cho nàng khoác. Hai chiếc bóng âm thầm đi dưới trời

sương.

Buổi lễ tan, tôi đưa Lucie trở lại nhà. Đứng sau cánh cửa, Lucie giơ tay

cho tôi bắt.

Tại sao thế nhỉ!

Tôi không thể hiểu lòng Lucie.

Tôi quay đi, nhưng đứng nấp vào xó tối. Chờ khi đèn trong nhà nàng đã

tắt, tôi trở lại, nhẩy qua bức rào găng thấp, vào vườn.

Tôi trốn sau một bụi cây. Tim tôi đập thình thình, nhưng vẫn lắng tai

nghe ngóng. Tiến lên, tôi không có can đảm, mà lui ra thì hình như chân tôi
bị chôn xuống đất rồi.

Bỗng có tiếng người, rất khẽ:

- Hoài!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.