HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 220

Năm đó Vũ Trọng Phụng mới 28 tuổi. Ông mất ở Cầu Mới. Tôi đến và

làm theo lời trăng trối của ông.

Cuộc đời Vũ Trọng Phụng thật ngắn ngủi. Lúc sinh thời ông đã sống

nhiều, đã lăn lóc nhiều với cuộc sống bụi bặm của tầng lớp thợ thuyền,
những con người “dưới đáy” thị thành thời ấy. Đã mấy ai đau được nỗi đau
của họ như Vũ Trọng Phụng. Và cho đến lúc chết, ông vẫn muốn đem theo
chút hơi ấm bàn tay những con người cần lao ấy. Tôi biết Vũ Trọng Phụng
không thích nói chuyện chính trị. Ông cũng “ngây thơ” về chính trị như
nhiều người viết lách lúc bấy giờ. Nhưng với thiên tư một nhà văn hiện
thực lớn, trái tim ông đã tự nghiêng về phía những người lao khổ, nói lên
nỗi đau không được làm người của họ, phê phán quyết liệt cái xã hội mà
nhà thơ bất đắc chí Tú Xương đã thốt lên:

Quân cu li

Thần cu li

Dân cu li

Tút mo

5

cu li

Vũ Trọng Phụng, bút danh Thiên Hư không còn đó, nhưng tinh anh vẫn

còn đây, còn đấy, cả một thiên thu.

Vũ Trọng Phụng, đầu đông năm 1930, “chống nạng lên đường”, “không

một tiếng vang”

6

đã dũng cảm lăn vào trường văn, trận bút để chung cục

trước khi xuống ngựa, người chiến sĩ họ Vũ đã tận dụng sức mạnh vũ khí
của ông - cây viết của ông, xuyên tới đỉnh cao văn học Việt Nam hiện đại.

(Lê Kim Vinh ghi theo lời kể của nhà văn Ngọc Giao.

Tạp chí Văn học số 5/1989)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.