HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 295

Xưa mụ chỉ hút một điếu chơi. Cái gì cũng chỉ để chơi! Thế mà bây chừ

mụ Một hút nhiều, tựa như việc mụ ăn trầu, uống rượu, đánh bài, nếu mấy ả
cô đầu ngoài phố rủ rê, nếu gặp ông Hai út (một ông thày đờn người Bắc,
đã một thời nổi trôi ở Huế để làm đồ đệ hai bậc danh cầm Đội Trác và Ngũ
Đại) thì nhất định mụ Một phải say rượu trong khói thuốc. Gái già gặp
người tri kỷ già, “đôi chúng mình như hai con đò nát thày ơi, hãy uống với
nhau dăm chén, hút với nhau mươi điếu rồi đờn vài khúc, ca vài câu cho nó
vơi sầu, vơi khổ!”. Gặp những dịp như vậy, ông Hai út bèn lên dây cây tì
bà. Mụ Một sóng nhịp bằng hai bàn tay yếu, ca theo tiếng đờn.

- Ôi dào ôi, cực càng thêm cực! Thày Hai út ạ… - Mụ Một cúi đầu khóc.

Người bạn già không biết nói sao, bàn tay thõng xuống. Mụ Một ngượng

ngùng lau nước mắt, mụ mỉm cười, với cái tiêm dúng vào ngao thuốc
phiện. Điếu thuốc xèo xèo. Mụ Một nghĩ thầm khi mụ mếu ắt cái mặt già
nhăn nheo của mụ cũng móp méo như điếu thuốc đang nở trên đầu bấc lửa.
Nghĩ vậy mụ thấy thẹn. Mụ hò đôi câu, rồi bỏ lửng cho giọng trầm xuống
tan đi như tiếng đàn của thầy Hai út bỏ lửng ở cung hồ.

Thầy Hai út ra về cho mụ ngủ.

Mụ cũng đứng lên theo tiễn ông bạn già. Nhưng mụ không dám bước ra

ngưỡng cửa, mụ chỉ chắp tay lễ phép vái ông hai cái, rồi vịn tay vào tường,
thò đầu ra tý nữa xem nhà hai bên dãy ngõ có ai thấy người đàn ông ở cửa
mụ ra không. “Phải e dè với cả tấm lòng ngay thẳng của mình, cực quá!
Mình có chi giăng gió với người ta đâu. Chém cha cái miệng rông dài!...”.
Mụ nói vậy rồi quay ngay vào. Mụ lao đao buông phịch người xuống chiếu.
Mụ nằm nhìn lên cái áo vá, từng giọt nước lạnh rỏ xuống vầng trán nóng tê
tê…

Mụ hò. Lại hò mà nghe một mình. Mụ chỉ có một mình nơi đất khách

quê người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.