HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 309

say sưa với cái hôn tài tử chớp bóng trong cánh tay hai chàng ca-vũ-sư đầu
chải “bốp”.

Ông cò-mi đỏ mặt. Ông rảo chân, nhón gót, giắt xe đạp vòng về phía

bếp, không dám ho, không dám giặng hắng, sợ làm tan giấc mộng tình đắm
đuối của hai cô con gái yêu quý và tân tiến.

Ông toan lên gác. Tiếng bài khua và tiếng cười của vợ hiền, tiếng hát cải

cách của ông bạn trai nào đó khiến ông dừng bước. Ông tụt xuống, đứng
ngẩn ra, tiếc mồ hôi, thương cái sàn si bóng loáng, cả một kỳ công vĩ đại
của ông sáng ngày chủ nhật.

Nghĩ thừ ra, ông tắc lưỡi, rồi lại len lén ra sau bếp, giắt xe đạp, rón rén

bước nhẹ cho khỏi động trên sân sỏi, lách cái mình gầy ốm qua cánh cửa
sắt, ra đường.

Ông ngồi lên yên, gò lưng đạp. Một quãng ngắn ông dừng xe ghé vào bờ

hè, đứng dưới gốc cây dạ hương. Ông lau mắt kính lừ đừ nhìn lên tòa gác
nhà ông, rồi nhìn vào mấy cửa sổ dưới nhà. Ánh đèn chiếu ra đường, vui
đẹp như hoa đăng. Tiếng cười lẫn tiếng bài xương xô xát ở trên gác, tiếng
cười rú ở dưới nhà rồi bỗng vụt tắt đèn.

Ông cò-mi nhếch mép cười, ông bằng lòng một cách bâng khuâng rằng

vợ hiền ông ở trên gác rất vui; rằng con ngoan ông ở dưới nhà cũng rất vui,
và chắc chúng nó nghịch tinh đã tắt đèn để tập đánh đàn và nhảy “săm - ba”
không đèn cho chóng giỏi.

Ông lại nhếch mép cười. Ông còng lưng đạp trong phố vắng hiu hắt lạnh.

Ông định tâm đến hiệu phở sẽ gọi bát tái sách trần đánh chén cho say. Và
bát phở tái sau cùng ông sẽ bảo đập thêm quả trứng gà vào cho bổ để sáng
mai đi làm cho khỏe.

- Hà! Ngày chủ nhật, cũng vui, cũng vui, cả nhà cùng vui!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.