HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 308

gầy còm ho lao, những cô khán giả me tây, những cô khuê các… đều cùng
hò reo hoặc nín thở theo dõi trận đấu.

Lẫn trong đám quảng đại quần chúng trên chiến địa kia, ông cò-mi giây

thép thốt nhiên đã trở lại làm tay hảo hán sôi máu yêu nước yêu nòi, bởi vì
ông mơ tưởng rằng mười một cầu tướng đó không mặc may ô, quần đùi,
mà chính là mặc giáp sắt, cỡi ô truy đang tung hoành gươm giáo trên sa
trường kháng địch.

Bỗng tiếng vỗ tay như sấm sét. Thần mã Khê đã lập công đầu: sang số và

sút tung lưới địch quân. Ông cò-mi, như tất cả mọi người yêu nước yêu nòi
khác, sướng phát điên: ông nhảy cỡn lên, đập tay vào vai anh con trai bên
cạnh:

- Biết mà, tôi đoán ngay từ nhà rằng cứ xếp đặt như thế, là Khê ăn chết.

Ông cười sằng sặc, ông tự khao chiến công của Khê bằng điếu thuốc lá

Cô-táp, ông lại mời cả hai ông bạn mộ điệu ngồi hai bên cùng hút. Sau đó,
Khê được bóng Cư chuyền, lại sang số sút tréo giò vào góc thành trì địch
thủ. Ông cò-mi lại phát điên, nhảy cỡn lên. Ông cười và tự khoe cái tài tiên
đoán của mình. Đội Việt Nam, hiệp đầu thắng một lúc bốn bàn rất vẻ vang,
đích đáng.

Rốt cuộc đấu, hai đội thủ hòa, đáng lẽ, nếu trọng tài không thiên vị, đội

ban Việt phải được cai bài chiến thắng.

Hàng vạn người kéo ra về như thác lũ. Ông cò-mi lách mãi mới lôi được

chiếc xe Peugeot cổ ra khỏi lớp sóng người, rồi mệt nhọc và uất hận đạp về
phố vắng để ngẫm nghĩ về trận đấu.

Đường đã sáng đèn. Và đèn trên gác, dưới nhà ông cò-mi giây thép đã

tưng bừng như có tiệc. Ông mệt nhọc xuống xe đạp, khẽ lách cái mình bé
nhỏ, gầy còm qua khe cổng sắt, khẽ bước cho tiếng giầy khỏi kêu trên sân
sỏi, đưa mắt nhìn vào thấy hai cô con gái đã luyện xong bài “Săm ba”, đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.